Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
3ôi cho cái cô liệt nữ kia nếm thử chút, rốt cuộc là cô ấy liệt hay là rượu này liệt?”
“...” Nhạc Phong cười nhẹ, không chút keo kiệt mà tung một bình vào lòng Phong Thích Minh
“Cảm ơn boss.” Dáng người cao ngất của Phong Thích Minh lúc này xiêu xiêu vẹo vẹo mà cúi người chào, sau đó ôm rượu xoay người rời đi.
Thượng Hảo Hảo ở trong biệt thự của Phong Thích Minh, đừng nói chạy trốn, ngay cả cửa phòng ngủ cũng không ra nổi, có hai người đàn ông vạm vỡ da đen đang giữ cửa
Thượng Hảo Hảo vốn định nếu không ra được thì trốn bằng cửa sổ nhà vệ sinh, kết quả cô đẩy cửa sổ nhà vệ2sinh ra lại thấy một người đàn ông đang đứng ngay dưới tầng
Nghe thấy tiếng cửa sổ mở, anh ta ngửa đầu nhắc nhở: “Đừng nghĩ đến chuyện chạy trốn, nếu mà bị bắt trở về thì sẽ bị đánh chết đấy.” “...” Thượng Hảo Hảo sợ tới mức bả vai run lên, quay trở lại trong phòng
Chính vào lúc này, người bắt Thượng Hảo Hảo tới đây - Tiểu Đường đẩy cửa vào và nhắc nhở Thượng Hảo Hảo: “Cô Thượng, lát nữa lão đại sẽ trở lại, bây giờ ngài ấy đang trên đường rồi, cô chuẩn bị một chút, sớm nghỉ ngơi đi!” “..” Thượng Hảo Hảo đương nhiên hiểu ý của Tiểu Đường, đêm nay cô trốn không thoát
Thượng Hảo Hảo7lo lắng hỏi: “Con tôi đâu rồi?”
“Cô Thượng yên tâm đi, chúng tôi đã đưa con trai cô về rồi, sáng sớm ngày mai sẽ có người đưa cậu bé đi nhà trẻ và làm thủ tục ở trọ tại trường, cuối mỗi tuần, cô có thể đi thăm nó.”
Tiểu Đường tiếp tục trấn an Thượng Hảo Hảo: “Cô Thượng, lão đại của chúng tôi rất nghiêm túc với cô, chỉ cần có nghe lời, ngài ấy sẽ không bạc đãi cô đâu.” “...” Khóe miệng Thượng Hảo Hảo giật giật
Ngay tại lúc này, cửa phòng ngủ bỗng bị đẩy ra, một thuộc hạ bước vào và nói thầm bên tai Tiểu Đường
Thượng Hảo Hảo không nghe thấy bọn họ đang nói gì, chỉ thấy9sắc mặt Tiểu Đường trở nên ngưng trọng, anh ta nghiêm khắc trách cứ: “Tại sao có thể như vậy? Nhanh đi tìm đi!”
Nói xong, Tiểu Đường vội vàng nói với Thượng Hảo Hảo: “Cô Thượng sớm nghỉ ngơi đi!”
Sau đó, Tiểu Đường kéo tay áo thuộc hạ và nhanh chóng rời phòng
“...” Thượng Hảo Hảo nghi hoặc
Cô không trốn đêm nay được, chẳng lẽ cứ nhận mệnh như vậy sao?
Thượng Hảo Hảo vô lực ngồi trở lại giường...
Tiểu Đường kéo áo thuộc hạ rời khỏi biệt thự, tới hậu viện mới nghiêm khắc chất vấn
“Một đứa trẻ ba tuổi mà các anh để nó trốn thoát à?” “Chúng tôi cũng không chú ý, trên đường, con sói tuyết của lão đại chạy ra cản5đường, xe dừng một lúc, chúng tôi xuống xe đuổi sói, ai ngờ đứa trẻ kia đã chui ra, không thấy tăm hơi đâu nữa.” “”Nghe vậy, Tiểu Đường cực kỳ lo lắng, tức giận đến mức hai tay chống nạnh, đi qua đi lại
“Các anh là đồ ăn hại à? Nơi này là địa bàn của gia tộc Phong, cánh rừng xung quanh biệt thự toàn là dã thú, nếu đứa trẻ kia bị sói ngậm đi rồi thì phải làm sao bây giờ?” “Không phải chỉ là một người ngoài thôi sao, chết thì chết thôi!” Thủ hạ nhỏ giọng lẩm bẩm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.