*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi bữa tiệc kết thúc, tài xế chở Lục Minh và Cảnh Y Nhân về nhà
Khi về đến biệt thự đã là 12h30 rạng sáng
Trong biệt thự im lặng chỉ có phòng trẻ trên tầng hai là có ánh đèn mỏng manh và đèn chiếu sáng của tầng một, còn lại hoàn toàn tối đen, Lục Minh ôm ngang Cảnh Y Nhân đang say rượu vừa đi vào nhà vừa trả lời các câu hỏi của cô
Người ta uống rượu, không ngủ li bì thì say bí tỉ
Nhưng Cảnh Y Nhân uống rượu lại nói rất nhiều, thậm chí còn hưng phấn đến mức không ngủ được
Cảnh Y Nhân vươn cánh tay mềm mại ôm lấy cổ Lục Minh, lại hỏi Lục Minh: “Ông xã ơi! Anh cảm thấy vợ của ông Raoul kia xinh đẹp không?”2Các câu hỏi như vậy, không biết Cảnh Y Nhân đã hỏi bao nhiêu lần dọc theo đường đi
Lục Minh đang đổi giày ở huyền quan, Cảnh Y Nhân lập tức nhảy từ lòng Lục Minh xuống, khiến Lục Minh giật mình hoảng sợ, cứ ngỡ cô bị ngã xuống
Nhưng hai chân cô đứng vững trên mặt đất, rồi cô cười khanh khách với Lục Minh
“Ông xã, anh cảm thấy vợ của Raoul xinh đẹp hay là em xinh đẹp?” Cảnh Y Nhân chu môi nhõng nhẽo nói
Lục Minh thay giày rồi cúi người ngồi xổm xuống trước mặt Cảnh Y Nhân để giúp cô cởi giày cao gót
“Đương nhiên là công chúa nhỏ của chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850161/chuong-1137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.