*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chỉ một cái liếc này, Thượng Hảo Hảo bỗng dừng lại, giật mình đến mức không dám tin mà nhìn mỹ nam đang ngủ trong phòng khách phía ngoài
Đây..
đây không phải là Nhạc Phong sao? Đúng là mộng đẹp, muốn cái gì là có cái đó
Thượng Hảo Hảo thỏa mãn cười ha hả, chân trần đi từng bước một vào phòng khách
Động tác của cô rất nhẹ, nhưng cả người loạng choạng vấp chân một cái, khiến Thượng Hảo Hảo đau đến mức hô nhỏ một tiếng
Sao đang nằm mơ lại vẫn thấy đau? Mỹ nhân mà mình mong nhớ ngày đêm đang ở trước mặt, Thượng Hảo Hảo cũng lười để ý có đau hay không
Thượng Hảo2Hảo đến gần sofa, nửa ngồi xổm nửa quỳ xuống mặt đất, vươn tay chạm vào khuôn mặt tuấn dật của Nhạc Phong, sau đó lại nhéo nhéo cái mũi anh ta
Không ngờ vẫn không thấy tỉnh lại
Thượng Hảo Hảo đột nhiên cười khanh khách
Anh ta đương nhiên sẽ không tỉnh, đây là giấc mơ của cô, cô muốn làm gì thì làm
Thượng Hảo Hảo cười vui vẻ như trúng xổ số vậy, vươn tay nhẹ nhàng chọc chọc khuôn mặt tuấn tú của anh ta, lẩm bẩm không rõ
“Nhạc Phong! Em rất thích anh, anh là người đàn ông đầu tiên khiến trái tim em rung động.”
Nói xong, Thượng Hảo Hảo nghiêng đầu tựa vào ngực áo sơ mi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850160/chuong-1136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.