Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
7ghĩ vậy, Thượng Hảo Hảo đi ra khỏi nhà vệ sinh, lúc đi qua cửa phòng, cô vô tình liếc ra ngoài một cái
Chỉ một cái liếc này, Thượng Hảo Hảo bỗng dừng lại, giật mình đến mức không dám tin mà nhìn mỹ nam đang ngủ trong phòng khách phía ngoài
Đây..
đây không phải là Nhạc Phong sao? Đúng là mộng đẹp, muốn cái gì là có cái đó
Thượng Hảo Hảo thỏa mãn cười ha hả, chân trần đi từng bước một vào phòng khách
Động tác của cô rất nhẹ, nhưng cả người loạng choạng vấp chân một cái, khiến Thượng Hảo Hảo đau đến mức hô nhỏ một tiếng
Sao đang nằm mơ lại vẫn thấy đau? Mỹ nhân mà mình mong nhớ ngày đêm đang ở trước mặt, Thượng Hảo Hảo cũng lười để ý có đau hay không
Thượng Hảo2Hảo đến gần sofa, nửa ngồi xổm nửa quỳ xuống mặt đất, vươn tay chạm vào khuôn mặt tuấn dật của Nhạc Phong, sau đó lại nhéo nhéo cái mũi anh ta
Không ngờ vẫn không thấy tỉnh lại
Thượng Hảo Hảo đột nhiên cười khanh khách
Anh ta đương nhiên sẽ không tỉnh, đây là giấc mơ của cô, cô muốn làm gì thì làm
Thượng Hảo Hảo cười vui vẻ như trúng xổ số vậy, vươn tay nhẹ nhàng chọc chọc khuôn mặt tuấn tú của anh ta, lẩm bẩm không rõ
“Nhạc Phong! Em rất thích anh, anh là người đàn ông đầu tiên khiến trái tim em rung động.”
Nói xong, Thượng Hảo Hảo nghiêng đầu tựa vào ngực áo sơ mi trắng của Nhạc Phong
Bàn tay nhỏ bé vuốt ve khuôn mặt tuấn tú của anh ta, rất nhẹ nhàng, một chút9lại một chút.
“Nhưng sao anh lại xấu xa như vậy, em biết em không xứng với anh, cũng không hy vọng xa vời có thể được ở bên anh, ngẫu nhiên có thể nhìn anh trong mộng như vậy là đủ rồi, nhưng tại sao lần nào anh nhìn thấy em cũng chán ghét em, châm chọc khiêu khích em, một người xa lạ mà anh vẫn có thể vừa nói vừa cười với họ, anh thật sự chán ghét em đến vậy sao?” Nói xong, Thượng Hảo Hảo đỏ hốc mắt
“Anh không biết lời nói của anh đã gây tổn thương cho cô gái đang ôm ấp mối tình đầu sao? Anh có biết cảm giác bị người mình thích chán ghét là gì không?” “...” Nhạc Phong đang rất say, choáng váng trầm trọng, căn bản không nghe thấy6Thượng Hảo Hảo đang nói gì
Trong cơn mơ màng, Nhạc Phong chỉ cảm thấy có người ở bên cạnh mình, ngoài ra không thể cảm nhận được gì nữa
Thượng Hảo Hảo vuốt ve khuôn mặt tuấn dật của Nhạc Phong, khó khăn lắm mới có được một cơ hội như vậy, vất vả lắm mới có thể ở bên anh ta trong mộng một lần
Thượng Hảo Hảo thật sự quý trọng mỗi một phút, mỗi một giây có thể ở bên anh ta
Cô lặng lẽ cúi người hôn lên đôi môi mỏng lạnh lẽo của anh ta
“...” Mỗi và mối dán vào nhau, xúc cảm mềm mại rất chân thật
Chân thật đến mức Thượng Hảo Hảo lập tức giật mình, trợn to mắt nhìn Nhạc Phong trước mặt mình
Giấc mộng này thật sự rất đẹp
Cô yên lặng ra lệnh trong đầu,0“Nhạc Phong hôn em!” Cô vừa mới nghĩ như vậy thì chỉ một giây sau, Nhạc Phong thật sự há miệng, nhẹ nhàng ngậm lấy đôi môi mềm mại của Thượng Hảo Hảo
Xúc cảm ấm áp này giống như một luồng điện chạy vào đáy lòng vậy, khiến cả người Thượng Hảo Hảo run lên
Cảm giác này dịu dàng giống như lần trước Nhạc Nhu đối xử với cô vậy
Quả nhiên là mộng, tất cả đều được cô khống chế
Bằng không, Nhạc Phong chán ghét cô như vậy, dù có đánh chết anh ta cũng không bao giờ hôn cô
Thượng Hảo Hảo rất lưu luyến nụ hôn dịu dàng, triển miền này, ôm lấy khuôn mặt tuấn dật của anh ta mà tiếp tục hôn, hơi thở cũng trở nên dồn dập.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.