Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Xi! Keo kiệt quá!” Thể là mọi người vui vẻ tới Tiên Vị Lâu ăn hải sản
Cửa hàng Tiên Vị Lâu này đúng là xứng với cái tên của nó, không chỉ có khung cảnh đẹp mà nguyên liệu nấu ăn, mùi vị cũng vô cùng tuyệt vời, điều quan trọng nhất chính là giá cả không hề đắt
Một dãy bàn vừa to vừa dài chuyên dùng để cho nhiều người liên hoan
Sau khi ngồi xuống, Cảnh Y Nhân liền lấy điện thoại di động trong túi xách ra, chụp mấy món ăn nhỏ trước mặt mình và gửi cho Lục Minh
“Em chuẩn bị ăn cơm rồi, buffet hải sản đó!” Cảnh Y Nhân nhắn thêm một khuôn mặt đáng yêu vào
Một lúc lâu sau, Lục Minh mới trả lời một2câu không liên quan
“Em ở phòng khách sạn nào?” Câu nói lạc đề của Lục Minh làm Cảnh Y Nhân hơi ngẩn ra
Cô lấy thẻ phòng vừa được đạo diễn phát cho, nhìn qua rồi trả lời: “Phòng số 316”
“Ăn xong thì em nhớ về nghỉ ngơi sớm nhé!” “Vâng!” Cảnh Y Nhân trả lời tin nhắn rồi thả điện thoại vào trong túi xách, sau đó thoải mái ăn uống no căng bụng
Cảnh Y Nhân thích ăn hải sản nhất, đặc biệt là cua, cố lấy mấy con một lúc
Kết quả, vừa ăn được một con thì số cua còn lại đã bị Tiểu Tường đoạt lấy và chia cho người khác
Cảnh Y Nhân bất mãn nhìn Tiểu Tường: “Em muốn ăn thì tự đi lấy, sao lại ăn của9chị, lại còn chia cho người khác ăn nữa
Chị cũng muốn ăn ngon mà?”
“...” Tiểu Tường đổ mồ hôi lạnh
Vừa rồi cô ấy đã nhận được tin nhắn của ông chủ Lục Minh, bảo phải trông chừng Cảnh Y Nhân, đừng để cô ăn những đồ ăn mang tính lạnh
Ngày kia có khả năng Cảnh Y Nhân sẽ đến kinh nguyệt, nên ông chủ lo cô sẽ đau bụng
Tiểu Tường nhắc nhở: “Chị Y Nhân à, không phải em không cho chị ăn
Mà em nghe nói mấy con cua này không sạch sẽ, nhỡ đâu ngày mai chị bị đau bụng thì quay phim thế nào được, chị ăn ít đi một chút
Đây, chị ăn cá hồi đi, nhiều protein lắm!” Dứt lời, Tiểu Tường gắp một miếng cá hồi tới6trước mặt Cảnh Y Nhân
“...” Lúc ăn cua, cô thấy nó rất sạch sẽ và tươi ngon mà? Ăn uống no say xong, mọi người gọi xe về khách sạn
Khi Cảnh Y Nhân trở lại phòng 316 của khách sạn thì đã là tám rưỡi
Phòng cô ở là phòng tiêu chuẩn với hai chiếc giường.
Căn phòng không rộng lớn, nhưng sạch sẽ, khung cảnh cũng không tệ, có cửa sổ sát đất, đèn trùm, nhà vệ sinh riêng với bồn tắm có chức năng massage
Tuy nhỏ mà xa hoa, ba người bọn họ ở chung một phòng này
Vừa vào phòng, Tiểu Tường đã nói: “Chị Y Nhân, em với chị Cầu ngủ chung một giường, chị ngủ một mình một giường nhé.” “...” Cảnh Y Nhân nhìn chị Cầu
Chị Cầu mập0bằng cả cô và Tiểu Tường gộp lại đó, như vậy thật sự ổn không? Chị Cẩu biết Cảnh Y Nhân muốn nói gì.
“Không sao! Chị ngủ cùng với Tiểu Tường, em nhỏ nhắn như vậy, buổi tối chị nghiêng người một cái là sẽ đè em gãy xương đấy, lúc đó là chị không đền nổi đầu.” “..” Chị Cầu đúng là giỏi làm người ta buồn cười nhưng lạnh gáy mà
Lúc này, cửa phòng bị gõ hai tiếng, Tiểu Tường đứng ở phía sau, gần cửa nên đi tới mở ra, thấy một nhân viên phục vụ đang đứng đó, trong tay ôm một bó hoa hồng màu tím rất to
Bó hoa đẹp đẽ, lấp lánh đến mức như muốn làm người ta phải lóa mắt vậy
Tiểu Tường mong7chờ nhìn bó hồng đẹp đẽ.
Người phục vụ mở miệng hỏi: “Xin hỏi có phải cô Cảnh Y Nhân ở phòng này không ạ? Có người tặng hoa cho cô, mời cô ký nhận.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.