*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cảnh Y Nhân vẫn đợi đến khi mặt trời nhô lên phía chân trời, một đêm này dài đằng đẵng như cả một thế kỷ vậy
Thời khắc mặt trời nhô lên, thứ Cảnh Y Nhân nhìn thấy không phải ánh sáng mà là thất vọng và u ám
Di động của cổ hoàn toàn hết pin mà không vang lên một nào, thậm chí chỉ một tin nhắn cũng không có
Tâm trí của Cảnh Y Nhận đặt hết lên người Lục Minh, cô không biết lúc này rốt cuộc anh đang trên đường về nước hay là đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn ở nước ngoài
Dù không nắm chắc kết quả, Cảnh Y Nhân dùng2sinh mạng mình, đánh một canh bạc không biết đáp án
Kết quả cho sự mù quáng chính là sống chết chỉ cách nhau bằng một đường chỉ
Nếu Lục Minh không trở lại, hành vi của bọn họ đủ để phán tội xử bắn
Một mình cô đã đành, lại còn liên lụy đến Nhạc Nhu và quản gia Trần
Ngay tại lúc Cảnh Y Nhân cực kỳ thất vọng, trên khu vực đỗ của sân bay có vô số xe quân sự chậm rãi nối đuôi nhau vào, xếp thành một dãy, đỗ trên bãi đất trống, xe quân sự bọc thép có ký hiệu của Bộ Quốc phòng cũng xuất hiện
Cảnh Y Nhân nhìn thấy rõ ràng qua cửa sổ kính của cabin, theo bản năng,9cô đứng bật dậy, vội vã lay tỉnh Nhạc Nhu ngồi bên cạnh
Nhạc Nhu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/850056/chuong-1032.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.