*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cái đạp của Nhạc Nhu vừa mạnh lại vừa vô tình, Hắc Long không hề phòng bị, đột ngột lăn xuống
Hắc Long trần truồng ngồi dưới sàn, túm lấy một cái khăn tắm che nửa người dưới
Anh ta mặt dày mày dạn, khóe miệng khẽ nhếch lên: “Anh không đi đâu hết, không đi nữa đâu!” Hắc Long chống người lên, bò trở lại giường, chỉ một tay đã ôm trọn Nhạc Nhu vào lòng
Nhạc Nhu liều mạng giãy giụa trong lòng anh ta, tay nắm thành nắm đấm định “chào hỏi” gương mặt của Hắc Long nhưng anh ta đã dễ dàng đỡ lấy nắm đấm nhỏ của cô như trở bàn tay vậy
Bao nhiêu năm cô làm gián điệp, hầu như mỗi một chiêu thức đều là do2Hắc Long dạy cho cô
Chỉ cần cô vừa tung ra nắm đấm là Hắc Long đã biết rõ hướng đi của nó, đỡ được nắm đấm của cô rất dễ dàng, rồi lại ôm lấy nó vào trong lòng bàn tay
Anh ta ôm cô gái nhỏ vào trong lòng
“Anh không đi đâu cả! Về sau, anh sẽ vĩnh viễn ở lại bên cạnh em, anh sẽ ở luôn nước Z.” Nghe thấy vậy, Nhạc Nhu bỗng ngừng giãy giụa, đồng tử chợt co rụt lại, không dám tin mà ngước lên nhìn Hắc Long
Dường như Nhạc Nhu có rất nhiều lời muốn nói nhưng lại không biết nên nói gì, cái miệng nhỏ nhắn mấp máy.
Một lúc lâu sau, Nhạc Nhu mới mở miệng hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849986/chuong-962.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.