*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Anh sẽ không đi đâu nữa.”
Nghe thấy vậy, Nhạc Nhu bỗng ngẩn ra, con ngươi long lanh xinh đẹp chợt co rụt lại, dường như phát hiện ra có điều bất thường
Mỗi lần trong mơ, Hắc Long chưa bao giờ nói gì với cô, chỉ cười thôi, còn hôm nay anh ta lại trả lời cô
Nhạc Nhu khẩn trương đến mức nắm chặt lấy chai rượu trong tay, một giây sau lại buông chai rượu ra
Chai rượu rơi xuống đất vỡ choang, chất lỏng màu nâu trong chai đổ ra, thấm ướt chiếc thảm hoa lệ
Bỗng dưng, Nhạc Nhu ngồi thẳng lưng dậy, mở to2mắt kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mặt
Nhìn một lúc, cô đột nhiên vươn cánh tay ra ôm choàng lấy Hắc Long trước mặt
Một giây sau, cô òa lên khóc nức nở
Nhạc Nhu sống hai mươi bảy năm, năm năm làm gián điệp cũng chưa từng khóc như thế này
Lúc này đây, cô lại chỉ hận không thể khóc cho sạch toàn bộ nước mắt đã đè nén cả cuộc đời cô
Tựa như hồng thủy vỡ để, làm thế nào cũng không ngừng lại được
Hắc Long ôm lấy cô thật chặt, chỉ hận không thể siết cô vào trong tận xương tủy.
Hắc Long không phải là một người giỏi ăn nói, anh ta không biết nên nói gì để an ủi Nhạc Nhu, chỉ có thể ôm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849985/chuong-961.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.