*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bây giờ Nhạc Nhu đang quản lý Kim Sắc Niên Hoa, tuy ông chủ của Kim Sắc Niên Hoa là Nhạc Phong nhưng hiện tại thu nhập một tháng của cô ấy cũng chừng mười vạn
Nếu như anh muốn gặp lại cô ấy thì có thể mua bó hoa ở ngoài khu, đi qua nói xin lỗi vì đã mất tích suốt một năm nay
Vừa khéo tiền của anh đủ để mua một bó hoa đấy, nhưng mà nếu đã mua hoa thì phải tự đi bộ đến đó.”
“...” Khóe miệng Cảnh Y Nhân giật giật một cái, miệng lưỡi của Lục Minh có cần phải chanh chua như thể không? Rõ ràng là anh đang có ý đả kích, khiêu khích Hắc Long, nói cho anh ta biết rằng “Bây giờ anh là người nghèo, hơn nữa còn là nghèo bền vững.”
“...” Hắc Long2tức đến xù lông, nhưng lại không thể đáp trả Lục Minh
Điều Lục Minh nói là sự thật, lúc này, anh ta căn bản không có mặt mũi nào đi tìm Nhạc Nhu, cũng chỉ có thể nhìn Lục Minh ôm eo Cảnh Y Nhân đi mất.
Cảnh Đức Chính không biết Lục Minh và Hắc Long đàm luận cái gì
Lục Minh vừa tới một lúc đã đi, cũng không ở lại ăn cơm.
Nhưng Lục Minh vừa đi, Hắc Long đã trở nên biết điều hơn, còn mở miệng gọi Cảnh Đức Chính là “cha”
Tuy Hắc Long có hơi ngượng ngùng, tỏ vẻ rất mất mặt, nhưng Cảnh Đức Chính vẫn coi anh ta như người một nhà, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849963/chuong-939.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.