*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hắc Long vừa mở miệng liền chất vấn Cảnh Y Nhân: “Cố giấu Nhạc Nhu đi đâu rồi? Điện thoại của cô ấy không gọi được!” “...” Cảnh Y Nhân lạnh lùng lườm anh ta một cái
Nếu không tại anh ta thì Lục Minh, Nhạc Phong và cả Nhạc Nhu có phải chịu nhiều phiền toái như vậy không? Hiện tại điện thoại của Nhạc Nhu không gọi được chắc tám phần mười là đã tự chuốc say mình và ngủ như chết rồi, nên mới không có ai nghe máy
“Anh muốn gặp được Nhạc Nhu thì trước hết hãy chỉnh đốn lại bản thân đi đã rồi hẵng tìm cô ấy, bộ dạng của anh thế này2thì sau này sống thể nào được?” Lục Minh lười nhác mở miệng, lạnh nhạt nhắc nhở
“..” Chỉ vài câu của Lục Minh đã làm Hắc Long xấu hổ rũ mắt xuống
Nghe vậy, Cảnh Y Nhân hỏi Hắc Long: “Bây giờ trên người anh còn có bao nhiêu tài sản?” “...” Hắc Long hờ hững liếc va li bên cạnh ghế sofa một cái
Vali không to, Cảnh Y Nhân đứng dậy, đến gần nó rồi xách lên
“...” Nhẹ bỗng giống như không có đồ đạc gì vậy
“Trong này có cái gì?” “Hai bộ quần áo của tôi.” Hắc Long lạnh nhạt đáp
“..” Khóe miệng Cảnh Y Nhân giật giật: “Anh không mang theo chút đồ vật nào đáng tiền à?”
“Khó khăn lắm tôi mới rời8khỏi nước được, có thể mang theo thứ gì chứ?” Hắc Long giận dữ gầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849962/chuong-938.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.