*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“500 đồng này là để cho vợ tôi đi kiểm tra chân, là cô ấy nên có, chúng tôi tuy nghèo nhưng không cần người khác bố thí.”
Nói xong người đàn ông cất 500 đồng đi, cõng Tiết Phương Hoa rời đi. Tiết Phương Hoa ôm cổ người đàn ông, khóe miệng nở nụ cười hạnh phúc. “...” Nhìn bóng lưng họ rời đi, những hận thù trước kia của Cảnh Y Nhân đối với Tiết Phương Hoa đều đã không còn.
Người đàn ông này thực sự rất yêu cô ta.
Tiết Phương Hoa đã quên hết những gì xảy ra trong quá khứ để bắt đầu lại cuộc2sống.
Cô gặp được người đàn ông yêu mình, điều này còn hơn bất cứ thứ gì.
Có thể đây là kết cục tốt nhất dành cho Tiết Phương Hoa, cả đời cô ta bị số phận khống chế, từ trước tới nay không được sống vì mình.
Nhìn thấy hình ảnh như vậy, viền mắt Cảnh Y Nhân ửng đỏ.
Thậm chí cô có chút hâm mộ Tiết Phương Hoa.
Sống một cuộc sống bình thường với người mình thích suốt đời như vậy thật tốt. Hết lần này tới lần khác, có người không cam lòng sống yên ổn, hễ không có việc gì lại gây thêm phiền phức cho cô cùng Lục Minh. Bằng không lúc đó cô và Lục Minh có thể cũng giống như8vậy, cùng nhau sống một đời hạnh phúc, thỉnh thoảng cũng có cãi vã nhưng cuộc sống vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849946/chuong-922.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.