*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chờ đợi tới một năm, tất cả đều đã muộn.
Cô đã sớm nản lòng thoái chí.
“Cảnh Y Nhân, vợ chồng chúng ta không lẽ không hề có chút tin tưởng nhau hay sao? Tại sao em lại không tin anh?”
Bọn họ đã từng trải qua sống chết, cùng nhau trải qua tất cả. Vì sao bây giờ lại trở thành như vậy? “Được, vậy anh nói cho tôi biết một2năm nay anh đi đâu, làm gì? Vì sao Trịnh Bội Bội đã trở về mà anh vẫn còn chưa về?”
“...” Chuyện này lại có liên quan gì đến Trịnh Bội Bội?
Lục Minh bình tĩnh nhìn cô rơi vào trầm mặc, vẫn là câu nói kia: “Tổng thống cử anh đi công tác, nội dung cụ thể là chuyện cơ mật quốc gia.”
Cảnh Y Nhân cười giễu cợt, hất tay anh ra.
Làm con trai tổng thống cũng thật tốt, bất cứ lúc nào, bất cứ khi nào cũng có thể lấy cha mình ra làm lá chắn.
Khi lần đầu tiên Lục Minh giải thích với cô là đi công tác, cô đã liên hệ với tổng thống.
“Cha à, người có biết8một năm nay Lục Minh làm gì không?” “Nó không liên lạc với cha, chuyện của nó cha cũng không rõ lắm! Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849937/chuong-913.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.