*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô nghe thấy tiếng Lục Minh cởi nút tay áo sơ mi, tháo đồng hồ để lên bàn, mở tủ quần áo.
“Này...”
Lục Minh đột nhiên phát ra âm thanh, Cảnh Y Nhân căng thẳng đứng dậy mở miệng ngắt lời anh. “Đúng rồi, vừa lúc tôi có chuyện muốn tìm anh.” “...” Lục Minh theo bản năng đóng tủ quần áo lại, đưa mắt nhìn về phía Cảnh Y Nhân. Nói rồi Cảnh Y2Nhân mở túi ở trên bàn trà bên cạnh, lấy ví tiền ra, rút thẻ ra đưa tới trước mặt Lục Minh.
“Trả lại thẻ cho anh, đồ tôi đã mua xong rồi.”
“...” Đôi mắt sâu thẳm của Lục Minh nhìn cái thẻ Cảnh Y Nhân đưa tới, anh không nhận. Anh thản nhiên nói: “Em cứ giữ lấy, đề phòng bất cứ tình huống nào.”
“Không cần, tôi không muốn thiếu nợ anh. Tiền tôi cũng đã tiêu rồi, anh muốn tôi làm gì thì cứ nói đi.”
“Anh yêu cầu gì cũng được sao?” “..” Cảnh Y Nhân do dự một hồi: “Trong phạm vi khả năng của tôi, không quá đáng quá là được.”
“Chúng ta bắt đầu lại từ đầu, chuyện này có coi là quá đáng không?” Trên khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849936/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.