*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Để không bị nghi ngờ, Cảnh Y Nhân thuận thể nghiêng thân mình ngồi phịch xuống đất. “Cắt!”
Không đợi đạo diễn mở miệng mắng, Cảnh Y Nhân đã giải thích: “Ôi đất trơn quá, bị trơn nên tôi không khống chế được lực, còn bị trượt chân!” Cảnh Y Nhân lợi dụng chuyện Trịnh2Bội Bội vừa trượt chân để nói chuyện của mình. Cảnh Y Nhân nói như vậy nên đạo diễn cũng không tiện nói gì cô. “Làm lại, làm lại, chú ý dưới chân, đừng có tiếp tục trượt nữa!”
Trịnh Bội Bội đang ôm mặt mình nhìn đạo diễn, cô ta tức giận giậm chân nói với đạo diễn: “Mặt của tôi cũng bị đánh thành như vậy rồi, không quay!”
Cảnh Y Nhân liếc nhìn Trịnh Bội Bội, một tát này quả nhiên không nhẹ, mặt cũng sưng lên rồi. Đạo diễn phiền não: “Bà cô của tôi ơi, mặt của cô đã như vậy rồi thà quay nốt đi rồi nghỉ đi chườm cho nó khỏi sưng. Tiếp tục tiếp tục!”
“Cảnh Y Nhân lần này8cô nhẹ tay chút nhé!” Đạo diễn nhắc nhở. “Vâng!” Cảnh Y Nhân hơi cong khóe miệng. Cảnh Y Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849916/chuong-892.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.