*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Được ảnh đế Lạc hôn một cái, không ngờ cô ta còn hôn đáp lại ảnh đế Lạc, đạo diễn tức giận mắng cô là đồ “háo sắc“. Chỉ vì ảnh đế Lạc quá mê người, Trịnh Bội Bội dù sao đang trong độ tuổi mơ mộng nên khó có khả năng tự khắc chế loại xúc động này. Sau khi hết cảnh hôn là tới lượt Cảnh Y Nhân ra sân.
Trịnh Bội Bội đoán được Cảnh Y Nhân sẽ nhân cơ hội đánh mình cho nên đã sớm đánh tiếng với đạo diễn.
Cho nên đợi tới lúc Cảnh Y Nhân ra, đạo diễn liền kêu nhắc nhở cô: “Lát nữa cô tát Bội Bội hãy dùng động2tác giả!” Nghe vậy, Cảnh Y Nhân nhíu mày, vẻ mặt ngưng lại: “Xin lỗi đạo diễn, tôi sẽ không giả vờ, đóng phim phải tập trung, có thể rất thật vì sao lại không thật, như vậy mới diễn chân thật được!” “Rốt cuộc là cố làm đạo diễn hay tôi làm đạo diễn? Nếu mặt Trịnh Bội Bội bị đánh đỏ thì tiếp theo sẽ quay như thế nào?” Cảnh Y Nhân nhếch khóe miệng: “Tôi sẽ cố gắng nhẹ tay một chút!” “Được rồi! Cô đừng đánh mặt cô ấy đỏ lên là được! Tiếp tục tiếp tục!” Tiếp tục quay, ảnh đế Lạc đứng dậy, Trịnh Bội Bội vừa giật mình vừa xấu hổ xin lỗi rồi cũng đứng dậy.
Trịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849915/chuong-891.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.