*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Anh ta vén chăn lên, xuống khỏi giường.
Đột nhiên đầu anh ta choáng váng, chân nhũn ra. Nhạc Phong vẫn chưa tỉnh rượu hoàn toàn, anh ta kịp thời chồng lên giường.
Lông mày nhíu chặt lại, đầu đau như bị búa bổ vậy. Âm thanh Nhạc Phong gây ra làm Cảnh Y Nhân đang nằm trên ghế sô pha thức giấc.
Cổ từ từ mở mắt ra, ngồi dậy.
“Nhạc Phong! Anh tỉnh lại rồi, có đỡ hơn chút nào chưa?”
“Em đưa tôi đến bệnh viện sao?”
Cảnh Y Nhân lắc đầu: “Là cảnh sát. Bọn họ báo cho Lục Minh nên bọn em mới đến.”
Bọn em?
Nghĩa là Lục Minh cũng ở2đây sao? Trong phòng không thấy bóng dáng Lục Minh đâu cả. cảnh Y Nhân lấy điện thoại di động ra gọi cho Lục Minh.
Điện thoại còn chưa chuyển cuộc gọi thì ở ngoài đã vang lên tiếng chuông điện thoại, Lục Minh đẩy cửa phòng bệnh ra, trong tay xách theo một cái túi đi vào. Lục Minh đứng ở cửa đã nhìn thấy Nhạc Phong và Cảnh Y Nhân đang đứng đối diện với nhau, con ngươi co lại, anh quay đầu ra cửa, nói vài lời với nhân viên cảnh sát đứng canh giữ ở cửa.
Cảnh Y Nhân cúp máy, nhìn đồ ăn sáng ở Tổng ký mà Lục Minh mua về. Anh đã đi xa như thế nào để8mua về vậy?
Lục Minh đi vào phòng bệnh, đặt túi đồ ăn sáng lên trên bàn.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849838/chuong-814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.