“Y Nhân, sao con lại làm như thế? Ngài Hắc Long là vương tử nước F đấy, con làm vậy với người ta, ngộ nhỡ sau này nước F biết được, họ sẽ cho rằng chúng ta bắt nạt vương tử của họ đấy!”
Cảnh Y Nhân cười nhẹ: “Đã cá cược thì phải chịu chứ ạ, nơi này đâu có phóng viên, ngoài chúng ta ra thì không có ai biết đâu ạ.” Cầu Cầu bên2cạnh cũng hùa theo: “Cha ơi, cha thế này xinh đẹp lắm.” Ngô Tú Quyên giảng hòa: “Nếu ngài Hắc Long đã cùng bọn họ chơi trò chơi thì đừng nên để ý mấy thứ này nhé. Cậu cứ coi như người một nhà cùng chơi đùa là được.” Nói xong, Ngô Tú Quyền thật sự không nín được, vội xoay người tìm chỗ không có ai để cười. Vương tử của một quốc gia mà6lại bị bắt nạt đến mức này, nếu thực sự có phóng viên ở đây thì ngày mai, toàn thế giới đều sẽ biết dáng vẻ này của Hắc Long. Nhạc Phong và Lục Minh cũng chịu thua Cảnh Y Nhân, đúng là chỉ có cô mới nghịch ngợm đùa dai đến thế. Vương tử của một quốc gia bị cô hành đến mức này, Hắc Long bị mất mặt ra tận nước ngoài rồi. Chỉ7một lúc sau, người giúp việc mang trái cây đã được rửa sạch đến, nhân tiện dắt Cầu Cầu đi. Bọn họ lại chơi thêm một tiếng nữa. Thời gian không còn sớm, Nhạc Nhu nói chỉ chơi ván cuối cùng này là dừng. Suốt cả đêm Hắc Long không thắng một ván nào. Những ván cuối cùng này, Hắc Long lại thắng, anh ta kích động đến mức lệ rơi đầy mặt. Cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849713/chuong-689.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.