“Anh chỉ mua ở cửa hàng tiện lợi bình thường thôi.” Nhạc Phong trả lời cực kỳ đơn giản.
Vì hộp sữa này, Nhạc Phong đã đi mấy con phố mới tìm được ở một cửa hàng tiện lợi chỉ bán hàng nhập khẩu. Cảnh Y Nhân thắng, lại đến lượt cổ trừng phạt người khác. Từ hồi nãy, cô vẫn chỉ trừng phạt Lục Minh, không phải hôn môi thì là gãi ngứa, cảm thấy không thú vị lắm. Ý định đùa dai trong đầu cô lại đột nhiên tràn lên. Cô gọi người giúp việc đang2làm ngoài phòng, nhờ họ lấy túi đựng mỹ phẩm mà cô để trong xe Lục Minh đến. Chỉ một lát sau, người giúp việc cầm túi đựng mỹ phẩm màu vàng rực rỡ đến cho Cảnh Y Nhân. Nhạc Nhu vừa liếc mắt liền nhận ra chiếc túi đựng mỹ phẩm ấy của Cảnh Y Nhân, bấy giờ mới nhớ chuyện lần trước cô đã từng dùng nó, cũng quên trả lại kẹp tóc cho Cảnh Y Nhân.
cảnh Y Nhân lấy từ trong túi ra một chiếc lược, dây chun buộc tóc và son môi. Hắc Long6vừa thấy thế liền giận dữ mắng: “Cảnh Y Nhân, cô định giở trò gì thế? Cô dám trang điểm Nhạc Nhu thành diễn viên hỗ khúc thử xem!”
“Ai bảo tôi muốn trang điểm cho chị ấy?” Nói xong, Cảnh Y Nhân đứng lên, đi ra sau lưng Hắc Long. “...” Hắc Long vừa xấu hổ vừa khẩn trương, khóe miệng hơi run rẩy.
Anh ta xoay người lại, đôi mắt màu mực xinh đẹp trừng Cảnh Y Nhân, cảnh cáo cô với vẻ đề phòng: “Cô muốn làm gì?”
“Đã cá cược thì phải chịu! Đừng nhúc nhích.” Cảnh7Y Nhân dùng sức xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849711/chuong-687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.