Suốt hơn 20 năm phải chịu đựng ở bên Hắc Long, cô luôn bị anh ta bắt nạt, nỗi căm giận này đều dồn vào một cái bạt tại là quá dễ dãi cho anh ta rồi.
Có thể tưởng tượng được cái tát này của Nhạc Nhu mạnh đến mức nào. Hắc Long không tài nào đoán được Nhạc Nhu lại dám đánh anh ta, từ nhỏ đến lớn, anh ta luôn là một vương tử cao ngạo, Nhạc Nhu luôn tuân theo mệnh lệnh của anh ta.
Thế mà bây giờ cô2lại dám ra tay đánh anh ta. Một cái tát này khiến trên mặt Hắc Long hằn rõ dấu vết năm ngón tay, kiểu tóc đẹp đẽ và sợi tóc trên trán anh ta bị lệch sang một bên, bím tóc sau gáy lắc lư. Hắc Long trợn trừng mắt, kinh ngạc nhìn Nhạc Nhu, anh ta theo bản năng đứng bật dậy khỏi ghế ngồi, bàn tay lớn ôm mặt, ngây ngẩn nhìn Nhạc Nhu, mãi mà không định thần lại được.
Nhạc Nhu vươn tay chỉ trỏ nhắc nhở: “Đã cá6cược thì phải chịu, nếu anh ghi thù thì không phải đàn ông.”
Nhạc Nhu chỉ vào anh ta như để cảnh cáo, sau đó trở lại ghế ngồi.
Lúc này, Hắc Long mới định thần lại, anh ta nghiến răng nghiến lợi chỉ vào Nhạc Nhu mắng:
“Nhạc Nhu! Em có giỏi, có bản lĩnh thì hôm nay đừng để bản vương tử thắng một lần, nếu không em cứ chờ xem!” () Từ tiếng trung là ở, cũng có nghĩa là giống người, nhân chủng, hạt giống. “Tôi có “giống người” hay không,7chẳng phải anh biết rất rõ hay sao.” Không có “giống” thì làm sao mà sinh được Cầu Cầu? Hắc Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849710/chuong-686.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.