Nghe vậy, Cảnh Y Nhân tiếc hận nói: “Cậu ơi, vậy là trực thăng của cậu bị nổ oan uổng rồi.” Kẻ xấu phải chết là sự trừng phạt đáng tội, nhưng nhà bọn họ mất không một chiếc trực thăng.
“Lục Minh cười nhẹ một tiếng, cô bé này còn rảnh rỗi để ý đến trực thăng, lúc ấy bọn họ đang trong tình cảnh rất nguy hiểm, hơi đâu quan tâm đến trực thăng làm gì.2“Cũng chẳng uổng phí, Tiết Phương Hoa và cha cô ta là gián điệp quốc tế, xảy ra chuyện này, quốc gia sẽ bồi thường tổn thất cho người bị hại.”
“Vậy cả đời này Tiết Phương Hoa đều bị giam giữ như vậy sao?” “Ở nước Z chúng ta, gián điệp sẽ bị xử tử hình, có lẽ sau khi kết thúc điều tra, cô ta sẽ bị xử bắn.” Cảnh Y Nhân kéo tay Lục Minh6đi từng bước về phía trước.
“Chết an nhàn như vậy, cũng coi như cô ta có lời rồi.” “Kẻ như cô ta bị như vậy là gieo gió gặt bão, cho dù cống hiến vì quốc gia nên mới đi đến bước đường này, phải làm không ít chuyện tàn nhẫn, nhưng đi đến bước này cũng nằm trong dự liệu cả rồi.” Lục Minh lạnh nhạt đáp lại.
“Vậy anh có điều tra được chuyện năm đó7Tiết Phương Hoa vì anh mà gặp nạn ngoài ý muốn không?” Lục Minh lắc đầu. “Năm đó, nếu cô ta không thay anh chắn nhát dao ấy, người bị thương đích thực là anh, nhưng không nghiêm trọng đến mức phải cắt bỏ một bộ phận cơ thể. Lúc ở trong nhà lao cô ta đã khai rồi, vì cô ta có nhóm máu đặc biệt, giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849686/chuong-661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.