Nhạc Nhu mặc áo khoác lông cừu vào, cả người lập tức cảm thấy ấm hơn.
Có lẽ giá trị của chiếc áo này rất đắt đỏ nên mới giữ ẩm tốt như vậy. “Chúng ta đi thôi.” Nói xong, Nhạc Nhu đi về phía con ngõ nhỏ.
Lục Minh đi theo cô.
Đi bộ khoảng năm phút, con ngõ nhỏ dài càng lúc càng dốc hơn. Nhạc Nhu dừng lại trước của một gian phòng cũ có mảnh sân nhỏ.
Các gian phòng được phân ra thành2tầng trên, tầng dưới, được xây dựng theo kiểu cũ thời những năm 80. Nhạc Nhu nhìn vào bên trong qua cánh cửa inox, sau đó cô đưa mắt sang nhìn Lục Minh và hỏi: “Anh có tiền không?”
“...” Lục Minh lấy ví ra, còn chưa kịp rút tiền, Nhạc Nhu đã giật lấy ví của anh. Sau đó, cô ấy gọi với vào trong phòng: “Bà chủ nhà! Bà chủ nhà!“. Nhạc Nhu gọi hai tiếng, cánh cửa sơn màu đỏ có dán6thần giữ cửa của căn phòng lớn nhất ở giữa được mở ra.
Một người phụ nữ tóc xoăn béo ục ịch bước ra khỏi phòng. Chủ nhà vừa thấy Nhạc Nhu lập tức giận dữ gào lên với cô:
“Cô đã quay lại rồi cơ đấy, còn chưa nộp tiền nước, tiền điện 2 tháng lận? Cô định bao giờ mới nộp hả?”
“...” Nhạc Nhu xấu hổ rút một xấp tiền ra trước mặt bà chủ nhà.
Bà chủ lập tức thay đổi sắc mặt, cười7ha hả: “Cô có tiền thì phải nói sớm chứ. Lần sau đừng khất nợ nhé!”
“Thật ngại quá, bà chủ nhà, phiên bà mở cửa giúp tôi với, tôi quên mang chìa khóa theo.” Chủ nhà cầm tiền rồi mở cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849680/chuong-655.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.