Nhưng lúc này trông cô cực kỳ chật vật, không còn tâm trí đâu mà để ý nhiều như vậy, cùng lắm thì sau này trả lại cho Lục Minh.
Nhạc Nhu lấy lược từ bên trong ra, coi tấm kính chắn gió bên cạnh là chiếc gương soi, nhanh chóng chải gọn mái tóc rối bời của mình rồi buộc lại. Sau đó cô dùng kẹp tóc kim cương rực rỡ màu sắc để cố định mái tóc,2tránh cho nó bị xõa xuống. Cô dùng một thỏi son trong số đó tô điểm lên đôi môi nhợt nhạt của mình.
Sau đó, cô lại lấy một thỏi son khác nhạt màu hơn thay cho phấn má hồng. Cô quệt một ít lên ngón tay, nhanh chóng tán đều lên mặt, khiến khuôn mặt trở nên hồng hào, có sức sống hơn. Nhạc Nhu phát hiện ra những cây son trong này đều cùng một thương hiệu,6hơn nữa chúng hầu như chưa được sử dụng, vẫn còn mới nguyên. Cô dùng những món đồ mới mua chưa sử dụng lần nào của người ta thế này liệu có được không vậy? Nhạc Nhu cũng không nghĩ nhiều, tiếp đó cô lấy từ đằng sau ra một đôi giày da bệt màu nude thử đi vào chân, hơi chật nhưng vẫn có thể đi tạm, còn hơn là đi chân đất.
Bây giờ vẫn đang là7mùa đông.
Trong xe không lạnh, nhưng vừa rồi lúc được Lục Minh kéo ra ngoài, cô lạnh đến mức lông tơ khắp người đều dựng đứng lên. Chỉ một lát nữa là đến chỗ ở cũ của cô, xe không vào được, phải đi bộ một đoạn đường dài, nếu đi chân trần thì cô sẽ chết cóng mất. Đột nhiên, Nhạc Nhu dường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849679/chuong-654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.