*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Trước Tiếp 6�ây chẳng phải là vật ở trong mơ mới có hay sao? Tại sao lại xuất hiện trên tay cô? Hơn nữa, vật này nước Lộc Nguyên không thể làm ra được. Hoàng đế cũng phát hiện ra chiếc vòng trên tay cô. Hắn đưa tay ra nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay cô, ngắm nghía chiếc vòng này. Trên mặt hắn không có bất cứ biểu cảm gì, nhưng có thể thấy rõ ràng hoàng đế đang không vui. Hắn lãnh đạm hỏi: “Vòng tay đính kim cương này ở đâu ra?” Cảnh Y Nhân ngơ ngác lắc đầu. Nếu cô nói nó ở trong mơ thì chỉ sợ sẽ không có ai tin. Hơn nữa, hoàng đế cữu cữu cũng nói đây là kim cương được đính lên, ai có thể cắt được khối2kim cương ra thành nhiều mảnh to, nhỏ giống nhau như vậy chứ. Ở nước Lộc Nguyên không có kỹ thuật này. Nghĩ thế, Cảnh Y Nhân lại càng ngây dại. Những thứ kia không phải là mơ sao? Lẽ nào đều là thật? Hoàng để sầm mặt xuống: “Tháo ra! Sau này không được đeo những thứ người khác cho ngươi nữa!” “...” Nghe vậy, Cảnh Y Nhân hoảng hốt rụt tay lại, cô khiếp sợ nhìn hoàng đế cữu cữu rồi xoay người bỏ chạy. Chạy, chạy mãi, trong lúc hoảng loạn, Cảnh Y Nhân chợt giẫm lên vạt váy của mình, ngã nhào xuống đất. Tay và đầu gối của cô đều bị xước da chảy máu. Cảnh Y Nhân mặc kệ, cô bò dậy tiếp tục chạy về phía cung Khuynh Thành,
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]