*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Máy chơi game có một bộ phận cảm ứng như kim châm kim loại, có lẽ nó có ích với cô.
Cảnh Y Nhân nhớ rõ đó chính là máy chơi game mà Lục Minh sai Trần Hiểu Đông đi mua vào lần đầu tiên cô đến công ty anh.
Có lẽ đây cũng là chỗ ngồi của Trần Hiểu Đông. Cảnh Y Nhân nhìn gương mặt sưng phù của Tiết Phương Hoa, cười đểu cô ta một tiếng, cố tình phân tán sự chú ý của Tiết Phương Hoa đang coi chừng mình: “Khuôn mặt bánh bao này của cô đẹp hơn ngày thường nhiều!” Nói xong,2bàn tay nhỏ bé của Cảnh Y Nhân lặng lẽ lần mò sang bàn bên cạnh.
Nghe vậy, Tiết Phương Hoa nổi giận giơ tay tát vào mặt Cảnh Y Nhân. Cảnh Y Nhân yếu ớt không thể phản kháng được, đành hứng trọn một bạt tai. “Vậy tôi cũng biến cô thành bánh bao thử xem thế nào!” Nói xong, Tiết Phương Hoa vốn định đánh Cảnh Y Nhân tiếp, lại đột nhiên như nghĩ ra chuyện gì, cô ta chỉ đánh một cái rồi lập tức xoay người đi tìm thứ gì đó trên bàn làm việc của thư ký.
Cảnh Y Nhân nhân cơ hội này rút gây cảm ứng nhọn hoắt của máy chơi game vừa mới nhìn thấy ra, luồn qua lớp quần áo để giấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849638/chuong-613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.