*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nếu biết cả rồi, ông ta cũng chẳng cần dùng dao nữa. “...” Gương mặt cương nghị của Lục Minh trầm xuống. Đúng là anh đã biết, vừa rồi lúc từ trong nhà đi ra, di động của anh rung lên, là Hắc Long nhắn tin cho anh.
“Cánh tay cô Cảnh có dấu bom con nhộng.” Sở dĩ anh muốn đưa Cảnh Y Nhân tới bệnh viện trước là vì anh muốn kiểm tra vết thương của cô, đồng thời lấy bom trong cánh tay cô ra.
Lão Tiết cũng nói thẳng không cần2giấu giếm: “Năm đó nhà họ Nhạc cháy rụi cũng là vì loại bom ẩn này, loại bom này có ưu điểm là kích thước nhỏ, uy lực lớn, sau khi phát nổ sẽ bùng lên ngọn lửa cháy cuồn cuộn không ngừng.” “Cậu nói xem, cô Cảnh “bùm” một tiếng chẳng phải sẽ nổ tan thành thịt vụn hay sao!”
Lão Tiết ác độc tự nói tự nghe, dường như lấy đó làm thú vui. Nghe thấy thế, Tiết Phương Hoa ở bên cạnh cười ha ha, cười đến mức gương mặt sưng phù bị đau, cô ta theo bản năng ôm lấy mặt. “...” Cảnh Y Nhân cả người khó chịu, yếu ớt tựa vào chỗ ngồi, lúc này cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849637/chuong-612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.