*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lục Minh đứng phía trước cửa sổ, xung quanh hơi tối khiến anh nhìn không rõ, anh bật đèn lên, ánh đèn lóe lên trong phòng bệnh rộng rãi, sau đó chiếu sáng rực cả căn phòng.
Lục Minh giơ cao phim CT trong tay lên, điều chỉnh ống kính rồi quan sát, thấy trên phim CT chỉ có một phôi thai nhỏ như hạt đậu tương.
Em bé hiện tại chỉ nhỏ như vậy thôi.
Lục Minh thực sự không thể tin nổi, trên khóe miệng vẫn giữ nguyên nụ cười nhẹ. Bác sĩ nói Cảnh Y Nhân mang thai, em bé còn chưa đầy một tháng. Lục Minh vừa mừng vừa sợ, anh vẫn không dám tin, bước đến bên giường yên lặng nhìn cảnh Y Nhân,2trong đôi mắt sâu thẳm lộ ra vẻ kích động và cảm ơn.
Cảnh Y Nhân vẫn chưa biết chuyện mình mang thai. Khi cô tới bệnh viện, bác sĩ giúp cô kiểm tra mắt, khi nhìn thấy hai mắt của mình trong gương sung huyết giống hệt con thỏ, cô đã giật mình vì bị dọa. Lục Minh ngồi vào bên giường, đưa phim CT cho Cảnh Y Nhân xem rồi chỉ vào hạt đậu tương trên đó.
“Em có biết đây là gì không?” Cảnh Y Nhân tựa vào giường bệnh, tay cô bị cắm dây truyền nước biển, ngỡ ngàng lắc đầu: “Là cái gì?”
“Là em bé đấy! Chúng ta có em bé rồi!” Lục Minh hưng phấn đến mức cười toe toét.
“...” Cảnh Y Nhân giật mình6tại chỗ, trợn to mắt mà ngây ra nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849522/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.