Lục Minh cứ bước một bước là nước dần dâng lên, hiện giờ đã ngập đến bắp chân Lục Minh. “ “Cậu ơi, anh muốn đưa em đi đâu?” Cảnh Y Nhân không biết Lục Minh muốn làm gì nhưng thấy anh vội vàng như vậy, cô lại đau lòng cho anh. Thời tiết khắc nghiệt như vậy mà Lục Minh lại công cô2ra, nhất định là có chuyện rất quan trọng. Cô mặc áo mưa nên hoàn toàn không bị ướt, mặc dù cô giơ ô nhưng nửa người trên của Lục Minh vẫn bị ướt một nửa, càng đừng nói là nửa người dưới. Mưa nện xuống ô, cực kỳ nặng nề. Lục Minh vẫn không trả lời, chỉ ra lệnh: “Em ngoan ngoãn nằm6úp sấp xuống.” Một đám nhân viên ở cửa công ty ngỡ ngàng nhìn bóng dáng Lục Minh rời đi. Có một vị giám đốc cấp cao thức thời, mở ổ đi theo, hộ nhỏ bên tại Lục Minh: “Lục tổng, xe của tôi có gầm rất cao, thuộc loại xe việt dã, không sợ nước, ngài dùng xe của tôi mà đi.”
Nghe vậy,0Lục Minh khựng lại, đưa mắt nhìn vị giám đốc kia. Vị giám đốc kia chỉ về phía xe đang đỗ, Lục Minh nhìn theo, quả nhiên thấy một chiếc xe có gầm rất cao, không kém gì máy cày mà nông dân hay dùng. Xem ra về sau anh phải mua thêm loại xe như máy cày này ở nhà để dự phòng5mới được, vào lúc cấp bách như thế này, chỉ có nó mới đáng tin cậy. Lục Minh cõng Cảnh Y Nhân đi về phía chiếc xe, cẩn thận đỡ Cảnh Y Nhân vào trong, sau đó anh cũng theo vào, còn vị giám đốc kia làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849521/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.