*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhạc Phong quét mắt nhìn đám đông đằng đó một lượt, chợt phát hiện ra bóng dáng cấp dưới của anh ta phía sau họ. Thẩm Nguyệt giống như con chuột đang núp sau lưng bọn họ. Lục Minh đi từng bước đến trước mặt đám lưu manh rồi dừng lại. Tầm mắt anh hơi cúi xuống nhìn cảnh Y Nhân đằng sau bọn chúng. Thấy vết máu bên khóe miệng cô, Lục Minh nhíu mày, một luồng khí lạnh lẽo âm u trong mắt toát lên.
Anh vươn tay ra...
Cả đám lưu manh sợ tới mức co rúm lại.
Lục Minh nắm lấy cổ tay Cảnh Y Nhân, kéo cô ra khỏi đám người rồi dang tay ôm cô vào lòng để bảo vệ, anh mở miệng lạnh lùng nói với đám lưu manh kia.
“Muốn kéo bè kéo lũ đánh nhau chứ gì?”
“Vậy2thì chơi thôi.” Tiếng nói của Lục Minh tựa như vọng đến từ địa ngục, làm người ta không rét mà run, không ai dám trả lời. Bàn tay to lớn của anh cầm thanh đao võ sĩ, ngón cái đẩy nhẹ vào vỏ bao.
Vỏ bao được đẩy lên tạo ra một khe hở, lưỡi đao bén nhọn lóe sáng dưới ánh mặt trời khiến người ta bị chói đến đau cả mắt. Đám lưu manh nheo mắt lại, giật mình hoảng sợ liên tục lùi về sau mấy bước.
Tuy bọn chúng là côn đồ nhưng cũng biết thái tử gia của thành phố S này là ai.
Nếu ngay từ đầu mà biết con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849468/chuong-443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.