*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đã ba ngàn năm trôi qua, không chết chẳng lẽ thành yêu quái hay sao? Cô bổ sung: “Ý em là người chết khi nào?”
“Em nói hoàng đế của triều đại nào?”
May là lúc trước Lục Minh đã nhờ Phó Minh Tuấn điều tra tư liệu, nếu không thật sự là anh không biết gì cả, cái gì cũng không trả lời được.
“Chính là con trai của hoàng đế Lục Trăn, Lục Minh! Vị hoàng đế giống tên của cậu!” “...” Lục Minh mới biết được Cảnh Y Nhân là công chúa của triều đại kia, nhưng trên sổ sách không có ghi chép về cô. “352tuổi đã chết rồi! Sử sách nói là quân địch tấn công vào, hắn tự vẫn chết, cụ thể thể nào thì không rõ!”
“...” 35 tuổi? Cùng năm cô chết, quân địch đánh tới rồi sao? Cảnh Y Nhân càng nghĩ càng mờ mịt.
Theo cô biết mấy năm trước chỉ có thảo khẩu” nhiễu loạn vùng biên cương, chứ không có dấu hiệu nào cho thấy nước thù địch muốn tuyên chiến cả.
(*) Thảo khấu: Cướp ở nơi rừng núi. Hơn nữa chẳng phải hồi nãy đã nói, tiểu Tấn vương gia chết năm 21 tuổi khi nước thù địch đánh chiếm hay sao?
Cũng chính là ba năm sau khi cô và hoàng đế chết, quân địch mới xâm lăng, tại sao thời gian này trước sau không giống nhau?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849461/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.