*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“...” Cảnh Y Nhân ngây người đứng tại chỗ. Chẳng phải người ở thế giới này rất cởi mở hay sao, cô chỉ lột váy thôi mà?
Tính mạng đương nhiên là quan trọng nhất rồi. Cổ thành này là khu du lịch, xe cộ không được dùng đỗ lâu, thế nên sau khi cô dâu và chú rể xuống xe, tài xế lập tức lái xe đi.
Chỉ là, không ai phát hiện ra váy của cô dâu bị kẹp vào cửa xe.
Xe vừa lăn bánh đã kéo cô dâu chạy theo, gây ra một trò cười như vậy. Sau này, mỗi lần nhớ lại cảnh Y Nhân đều ôm bụng cười2lăn lộn.
Lục Minh đi tới kéo cô trở về. Cảnh Y Nhân đột nhiên nghiêng đầu sang hỏi Lục Minh.
“Cậu ơi, nếu cô dâu kia mà là em thì anh sẽ làm thế nào?”
“...” Có lúc Lục Minh thật sự không hiểu trong cái đầu nhỏ của cô đang nghĩ gì nữa? Anh cố tình xuyên tạc ý của cô: “Em muốn gả cho ông già nào à?” Cảnh Y Nhân tức giận bĩu môi, đi theo đám người vào trong khách sạn. Đúng lúc đó, điện thoại di động trong túi áo cô rung lên, rung đến tê cả chân. Cảnh Y Nhân thò tay vào túi rút điện thoại di động ra.
Một tin nhắn được gửi tới từ một dãy số.
Dãy số này Cảnh Y Nhận biết, đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849449/chuong-424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.