*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bà ta lấy kẹo cưới ra phát cho những người đứng quanh đó.
Tuy đây chẳng phải loại kẹo ngon nghẻ gì, nhưng Cảnh Y Nhân vẫn vô cùng hào hứng mong chờ. Phong tục này chính là hưởng sải niềm vui của người ta để bản thân mình được vui lây.
Đúng lúc bà mối đặt một viên kẹo vào bàn tay nhỏ nhắn đang xòe ra của Cảnh Y Nhân, đột nhiên, “xoẹt” một tiếng, một tiếng rít vang lên.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía phát ra tiếng động. Cảnh Y Nhân nắm viên kẹo trong2tay, theo bản năng cả người chen về phía trước.
Cô chỉ thấy cô dâu vừa rồi còn đang đứng trước xe, bây giờ đã bị xe đưa dâu lối đi một quãng, hóa ra tà váy của cô ấy bị kẹp vào cửa xe mà tài xế không hay biết, cứ như vậy đánh lái. Khăn voan của cô dâu rơi xuống, tà váy đỏ rực bị kéo lên tận đùi, để lộ ra đôi chân dài trắng nõn. Cô dâu phải tập tễnh chạy theo chiếc xe, chẳng khác nào con gà đang vặt dở lông, phía dưới nhẵn thín chạy như bay trên đường.
Cô ấy vừa chạy vừa đập cửa xe ầm ầm: “Dừng xe! Mau dùng xe!” Thấy vậy, bà mối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849448/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.