Mặc dù bị bẽ mặt nhưng cũng không thể để mất thể diện quá mức được.
Cô chính là công chúa, vợ của Lục Minh, sao có thể để thầy hướng dẫn bắt nạt cơ chứ? Nhạc Phong cười khẩy một tiếng: “Đã2biết sai chưa?” “...” Cảnh Y Nhân hừ lạnh một tiếng, hất đầu sang một bên. Rõ ràng là anh ta cố tình gây sự mà còn nói cổ sai. Muốn cô nói xin lỗi à, còn lâu nhé! Thấy cô bướng5bỉnh như vậy, Nhạc Phong lấy một chiếc còng tay sau thắt lưng ra, một đầu công vào cổ chân Cảnh Y Nhân, một đầu công vào cổ tay mình. Sau đó, Nhạc Phong buông nhẹ tay ra, bên chân đang kiễng6của Cảnh Y Nhân được hạ xuống đất, cô loạng choạng lùi ra sau hai bước theo quán tính, tiếc là hai bước này không làm cô ngã hẳn xuống. Một chân cô gần như nhảy lò cò tại chỗ, một chân5khác thì bị còng lại cùng cổ tay của Nhạc Phong.
Tư thể của Cảnh Y Nhân lúc này giống hình chữ Nhất (-),thầy hướng dẫn đi phía trước, cô chỉ có thể nhảy lò cò bằng chần còn lại theo sau.3Cảnh Y Nhân tức giận đến mức muốn nổ phổi.
Nhạc Phong đi ở phía trước, đưa lưng về phía cô, khóe miệng nhếch lên một nụ cười như có như không. Cảnh Y Nhân tức giận mắng: “Tên biến thái chết tiệt kia, buông ra, có nghe hay không thể! Đứng lại! Đừng có đi!” Cảnh Y Nhân liên tục nhảy lò cò ở phía sau: “Anh có tin là tôi mà gọi điện thoại cho hiệu trưởng thì anh sẽ bị đuổi việc không?”
Tên chết tiệt này lại dám bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849424/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.