Chương trước
Chương sau
Nghĩ tới mối thù bị Cảnh Y Nhân cạo trọc đầu lần trước vẫn chưa có cơ hội trả thù, cô ta liền nhấc chân hung hăng đạp thật mạnh vào Cảnh Y Nhân.
Cảnh Y Nhân không đề phòng, bất ngờ hứng trọn một cú đạp ác ý khiến cô văng ra khỏi đường chạy, ngã nhào xuống sân cỏ bên cạnh, hai tay lún sâu vào bùn đất trên sân cỏ. Cảnh Y Nhân lập tức theo bản năng ngoái2đầu ra sau, con ngươi đột nhiên co rút lại, trừng mắt nhìn Ly Ly đang chầm chậm chạy về phía trước, đắc ý cười với cố... Nhạc Phong đứng giữa sân cỏ nhìn thấy rất rõ, đôi mắt anh ta đầy thâm thúy, rồi bước nhanh về phía Cảnh Y Nhân, giận dữ mắng: “Sao lại thế này?” Cảnh Y Nhân ngẩng lên liếc Nhạc Phong một cái, mặc kệ anh ta. Cô đứng dậy khỏi sân cỏ, phủi bụi5đất trên người, xoay người định đuổi theo dạy cho Ly Ly một bài học. Nhưng khi cô vừa nhấc chân lên thì cánh tay đột nhiên bị túm chặt, hai chân bị kéo lại. Cô bị Nhạc Phong giữ lại. Vẻ mặt của Nhạc Phong vẫn bình tĩnh, anh ta thấp giọng cảnh cáo: “Em còn chưa trả lời vấn đề của thầy. Thầy đang hỏi sao lại thế này?”
cảnh Y Nhân theo bản năng quay đầu lại, tức giận6hất tay anh ta ra, cô biết vừa rồi Nhạc Phong nhìn thấy rõ ràng mà còn cố ý hỏi. “Thầy không có mắt à? Là cô ta đá tội!”
“Thầy chẳng nhìn thấy gì hết.” Nhạc Phong nhướn mày trả lời cực kỳ lạnh nhạt. “...” Cảnh Y Nhân tức giận đến mức âm thầm cắn răng, cuối cùng cô đã nhìn ra rồi. Tên biến thái chết tiệt này nghĩ cách trà trộn vào trường học chính là để bắt5nạt cô.
Cảnh Y Nhân mặc kệ anh ta, định đuổi theo Ly Ly đã chạy được một quãng xa nhưng lại bị Nhạc Phong túm lại.
“Em có biết nếu quân nhân không phục tùng mệnh lệnh của cấp trên thì sẽ nhận hậu quả gì không?”
“Em không phải quân nhân!” Cảnh Y Nhân giận dữ vung tay lên tấn công Nhạc Phong. Nhạc Phong lập tức đỡ đòn, Cảnh Y Nhân lại tiếp tục công kích, phát tiết toàn bộ lửa3giận ban nãy lên người anh ta.
Từ nãy đến giờ, cô luôn nhẫn nhịn, nhịn lâu đến thế rồi, thật sự không nhịn nổi nữa, rõ ràng tên Nhạc Phong này đang cố ý khiêu khích cô, bắt nạt cô mà!
Biết rõ người khác bắt nạt mình một cách trắng trợn, sao cô có thể kìm chế được. Giơ chân, tung cú đá, cú đá gió xoáy, cú đấm sét đánh, mỗi một chiêu của Cảnh Y Nhân đều bị Nhạc Phong hóa giải, anh ta vừa chậm rãi lùi ra sau vừa đỡ đòn.
Lần nào cũng thế, Nhạc Phong chỉ phòng thủ chứ không tấn công.
Các sinh viên đang chạy bộ nhìn thấy cảnh Y Nhân đánh nhau với thầy hướng dẫn đều bất giác dừng lại, hưng phấn xem cảnh tượng náo nhiệt này. Đặc biệt là nữ sinh, vốn dĩ ai nấy đều điên đảo thần hồn trước vẻ ngoài của thầy hướng dẫn, lúc này còn phát hiện ra thầy hướng dẫn siêu ngầu đến thế nữa. Qua chuyện Cảnh Y Nhân “dạy dỗ” LyLy lần trước, rất nhiều người trong trường biết cô học võ, ai cũng sùng bái cô, không ngờ thầy hướng dẫn còn lợi hại hơn cả Cảnh Y Nhân nữa.
Các nữ sinh đều xem đến chảy nước miếng, các nam sinh còn lén cá cược với nhau xem ai sẽ thắng. Ngay lúc Cảnh Y Nhân tung chân đá về phía gáy của Nhạc Phong, anh ta đã túm chặt được cổ chân của cô, nhẹ nhàng nhấc lên cao, độ cao thậm chí còn vượt qua đầu anh ta. “...” Cảnh Y Nhân bất ngờ bị mất trọng tâm, chỉ có thể dựa vào cái chân đang bị Nhạc Phong giữ để bản thân không ngã sấp xuống. Một chân khác của cô phải kiễng lên, đứng bằng mũi chân trên mặt đất, hai chân bị ép xoạc ra như chữ mã (8),gần như dán lên người Nhạc Phong. cảnh Y Nhân trợn to mắt, lập tức trừng Nhạc Phong, tức giận măng: “Đồ chết tiệt! Buông tay ra!” Thắt lưng của cô sắp gãy đến nơi rồi. Để không bị mất mặt, cô cố gắng thẳng người lên, làm cho tư thế của mình xinh đẹp hơn một chút.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.