Mãi đến khi Lục Minh chui ra khỏi chăn, ánh mắt dịu dàng, sâu thẳm của anh bình tĩnh nhìn cô, khóe miệng hơi nhếch lên: “Em thỏa mãn nhanh thế?” - Cảnh Y Nhân xấu hổ đến mức không dám nhìn mặt anh, rồi cô lại cảm nhận được anh dịu dàng cử động giống như mọi đêm khác. cả người Cảnh Y Nhân đầm đìa mồ hôi, cô để lại trên lưng anh rất nhiều dấu vết cào cấu.
Thật sự chưa bao giờ họ điên cuồng như đêm nay! Cuối cùng, Lục Minh2thậm chí còn ôm cô ngồi lên người anh để cổ chủ động. Cảnh Y Nhân ngượng ngùng đến mức hận không thể tìm cái lỗ nẻ nào để chui xuống. Nhưng không thể không nói, lần nào Lục Minh cũng rất dịu dàng, rất cẩn thận, rất quan tâm đến cảm nhận của cô.
Sự điên cuồng ấy khiến cô liên tục hưởng thụ cảm xúc như bay lên chín tầng mây. âm thanh của sự giao hòa vang lên, thắt lưng điên cuồng cử động cùng với nhiều tiếng gầm nhẹ của Lục Minh,5anh khàn khàn gọi tên cô.
Anh hung mãnh đến mức hận không thể đâm cô đến hồn bay phách tán.
Hồn phách của cô dường như đã rời khỏi thân thể mà bay lên mấy rồi.
Họ như đang vùng vẫy trong làn nước, quấn quýt, ôm ấp lấy nhau. Toàn thân Cảnh Y Nhân đổ mồ hôi đầm đìa, cô đã để lại trên lưng anh bao “dấu vết” nhưng dường như Lục Minh vẫn chưa thấy đủ... Anh ôm lấy cô, cùng cô hóa thành một thể, rồi nói với cô rằng anh quan tâm6đến cô đến mức nào, yêu cô đến nhường nào.
Dường như tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849420/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.