Hai người bình tĩnh nhìn nhau, trong hơi thở trầm đục và nặng nề của hai người đều tràn ngập hương thơm của đối phương, dẫn đến kích thích hormone.
“Lục... Lục Minh.” Rõ ràng2Lục Minh còn chưa làm gì mà chỉ nhìn cô, áp sát nửa thân dưới vào nơi mềm mại của cô, vậy mà cô đã trầm mê đến mức không nhịn được ngân nga gọi5tên anh.
Lục Minh bình tĩnh nhìn cảnh Y Nhân, tế bào và máu trên khắp cơ thể đều kêu gào, Cơn thèm khát cô của anh càng ngày càng tăng. Lục Minh mãi không chịu6nhúc nhích, liên tục tự nhủ rằng đừng hấp tấp, phải dịu dàng một chút, không nên lần nào cũng để lại nhiều dấu vết trên người có như thế. Dù vậy, trái tim anh5vẫn đập điên cuồng, bờ môi khô khốc, anh chậm rãi tới gần cô.
Đúng vào thời khắc chạm đến đôi môi mềm mại của cô, tựa như bị điện giật, tất cả lý trí của3anh đều sụp đổ. Chỉ giây lát sau, anh điên cuồng bất chấp tất cả, cướp đoạt lấy bờ môi cô.
Bàn tay to lớn của anh luồn vào áo cô, lòng bàn tay nóng rực áp lên làn da của cô thỏa sức vuốt ve. Động tác của anh tràn ngập sự cướp đoạt, lại không mất đi sự dịu dàng. Cảnh Y Nhân như thể bị anh thôi miên, cô như một con rối dưới đôi tay của anh, để mặc anh khơi dậy dục vọng, mân mê các điểm nhạy cảm khắp cơ thể mình.
Cảnh Y Nhân không kìm được mà rên rỉ ra tiếng. Lục Minh hôn môi cô, chậm rãi di chuyển xuống dưới...
Đột nhiên, anh chui người vào trong chăn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849419/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.