Những câu trả lời của Lục Minh đều là “Ừm!”, “Đúng vậy!”, “Được!”, “Có thể“.
Những từ ngữ quá mức đơn giản, không có ý từ chối Cảnh Y Nhân, nhưng cũng2không biểu đạt gì thêm. Trước đây, Lục Minh thường đưa ra cho cô rất nhiều lời khuyên.
Ví dụ như, cô nói hôm nay ra ngoài muốn mặc váy màu vàng5nhạt, Lục Minh sẽ bảo cô mặc thêm áo khoác hoặc mang theo một chiếc ô, bộ váy kia không có tay áo nên sẽ bị cháy nắng, anh còn bảo6cô bồi thêm các loại kem chống nắng vào nữa.
Nhưng hiện giờ thì anh chẳng có ý kiến gì cả. Buổi tối, tuy Lục Minh về rất muộn, gần như là5cô ngủ rồi anh mới về, nhưng trong cơn mơ màng cô vẫn cảm nhận được Lục Minh ôm chặt lấy cô, hôn lên trán và đỉnh đầu cô. Bây giờ3Cảnh Y Nhân chỉ nghĩ là do Lục Minh quá bận, không có thời gian, nhưng trưa nay khi Lý Lộ hẹn cô tới Hồng Bảo Thạch uống trà, cô kể chuyện này cho cô ấy, Lý Lộ mới sốt sắng đập bàn: “Phải chăng người đàn ông của chị đang có ai khác ở bên ngoài?”
“...” Nghe vậy, Cảnh Y Nhân sửng sốt, sau đó cô lắc đầu đáp lại chắc nịch: “Không thể!”
Cô biết Lục Minh yêu mình nhiều tới mức nào. “Sao chị biết là không thể: Cứ đi xem thử là biết ngay thôi!”
Lý Lộ không buồn uống cà phê nữa mà bắt cô đến gần công ty Lục thị để theo dõi Lục Minh. Lý Lộ muốn thử xem sau khi hết giờ làm việc, Lục Minh sẽ ở lại công ty làm thêm giờ hay đi xã giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849396/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.