Đúng lúc anh đang trên mạng bàn bạc với Lưu tổng về phân chia khoản đầu tư phim điện ảnh gần đây nhất thì đột nhiên, di động để cạnh tay rung lên, màn hình hiện lên hai chữ “Sweet Heart”, bên dưới là nội dung tin nhắn.
“Cậu ơi, anh đang làm gì thế? Cậu đã ăn cơm chưa?”
Bàn tay Lục Minh đang cầm chuột đột nhiên hơi khựng lại.Chữ “cậu” vốn là cách xưng hô thân thiết nhất giữa anh và Cảnh Y Nhân. Nhưng sau tối hôm qua thì cách xưng hô này lại giống như cái gai trong mắt anh vậy. Vừa thấy, vừa nghe đến nó là anh lại mơ hồ cảm thấy ngạt thở, không biết bao giờ mới hết.
Lục Minh vô thức nắm chặt lấy con chuột, khiến vỏ plastic của chuột phát ra tiếng nứt rạn. Tầm mắt của anh bình tĩnh nhìn chằm chằm vào màn hình di động, dường như là nhìn thẳng một mạch đến khi màn hình đen lại, khi ấy anh mới định thần lại được. Anh bỏ tay ra khỏi con chuột, cầm lấy di động và mở khóa để nhấn vào tin nhắn ấy, rồi anh chỉ trả lời qua loa một chữ “Ừ“.
Cảnh Y Nhân gắp một miếng thịt tôm vào miệng rồi tước nhỏ ra, một bàn tay khác cầm di động, nó vừa kêu tít tít” một tiếng, Cảnh Y Nhân lập tức trở nên kích động, đưa di động lại gần để đọc, khi thấy đúng một chữ “ừ”, nụ cười tươi trên mặt cô1lập tức biến mất. “...” Cậu bận rộn đến thế sao? Đến chiều, Cảnh Y Nhân ở phòng khách xem phim truyền hình, nhưng không tài nào tập trung nổi, còn thỉnh thoảng lại liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849395/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.