Ở thế giới này, cô không gây thù chuốc oán với ai, tự dưng lại có người muốn giết cô.
Cô lăn lộn trong hoàng cung nhiều năm như vậy, cũng đã nhìn thấu được những chuyện thời thế này rồi. Bình thường người ta không phải giết2người vì tiền, hoặc vì tình, thì cũng là vì báo thù.
Chắc là Tiết Phương Hoa không có khả năng thuê sát thủ tới giết cô đâu. Về phần cổ, ngoài Tiết Phương Hoa và Lý Đồng ra, cô gần như không gây thù chuốc oán với4ai nữa cả. Vì thế, Cảnh Y Nhân đoán rất có khả năng cô gái kia nhắm đến Lục Minh.
Bây giờ ngẫm lại một chút, đột nhiên cô thấy hơi hối hận vì ban nãy đã thả cô gái kia đi. Cô bị rơi não hay sao3mà chỉ một thoáng nhẹ dạ đã thả cô ta đi nhỉ?
cảnh Y Nhân theo Lục Minh đi về phòng riêng, bàn tay nhỏ bé của cô được bao bọc bởi bàn tay to lớn ấm áp của anh.
Cô chợt mở miệng hỏi: “Cậu ơi, cậu có biết võ phòng thân không?” Lục Minh không hiểu tại sao Cảnh Y Nhân lại về hỏi vấn đề này. Anh không để ý lắm, chỉ hờ hững đáp: “Biết một chút.”
Anh sinh ra trong gia đình quân đội làm chính trị, từ nhỏ đã học Taewondo, sau khi nhập ngũ còn học tán thủ thêm mấy năm nữa.
Năm nào anh cũng đoạt giải quán quân tại các cuộc thi trong quân đội.
Nhưng từ sau khi giải ngũ bước vào thương trường, hầu như anh chưa có dịp dùng tới những “ngón nghề cũ” này, chỉ là thỉnh thoảng khi rèn luyện thân thể, anh mới dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849391/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.