Chương trước
Chương sau
Mach suy nghĩ của mọi người đã bị cậu nhân viên kia đánh gãy, chuyện Tiết Phương Hoa tức giận vừa rồi cứ thể được cho qua.
Nhân viên có nhiệm vụ mở chai rượu và rót ra ly. Cậu ta rót rượu cho Lục Minh và Cảnh Y Nhân.
Động tác của cậu ta linh hoạt nhanh gọn, vừa nhìn là biết nhân2viên rót rượu chuyên nghiệp. Nhưng lúc cậu ta rót rượu cho Cảnh Y Nhân, miệng chai không cẩn thận đụng phải ly của cô, khiến ly rượu bị đổ xuống. Ly rượu đổ xuống khăn trải bàn rồi lăn một vòng, chất lỏng màu đỏ thẫm bắn lên váy Cảnh Y Nhân, làm ướt một mảng lớn trên chiếc váy vàng4nhạt của cô.
Cảnh Y Nhân theo bản năng đứng lên, đẩy ghế dựa ra, cả người lùi ra sau. Nhân viên bối rối vội vàng xin lỗi Cảnh Y Nhân: “Thật ngại quá, rất xin lỗi!” rồi dùng khăn ăn giúp cô lau vết bẩn.
“Không sao đâu.” Cảnh Y Nhân cũng không để ý nhiều.
Lục Minh đứng lên đỡ lấy một bên của Cảnh Y Nhân: “Vào toilet xử lý đi.” “Vâng.” Cảnh Y Nhân gỡ tay Lục Minh ra: “Em đi một mình là được rồi.” Cô đâu phải búp bê sứ, lúc nào cũng cần Lục Minh phải đi cùng. Lục Minh đã giữ thể diện cho cô ngay trước mặt Tiết Phương Hoa, khiến cô ta thất thố phải kiềm chế lại, anh đã chăm sóc cô quá mức rồi.
Ở đây nhiều người như vậy, Lục Minh cái gì cũng chiều theo cô, khiến người khác cảm thấy anh yêu chiều1cô, nhưng nếu làm nhiều thì người ta sẽ nói sau lưng là Lục Minh sợ vợ.
“Ừ. Vậy em cẩn thận một chút.” Cậu nhân viên cảm thấy có lỗi nên cùng Cảnh Y Nhân đi ra ngoài, dẫn cô đến cửa toilet rồi mới rời đi.
Vừa ra chỗ khác, cậu ta liền lấy di động gửi đi một tin nhắn: “Nhiệm vụ hoàn thành.” Ở trước bồn rửa mặt, Cảnh Y Nhân vặn vòi nước, hứng ít nước để lau váy, rượu vang đổ vào váy loang cả một mảng lớn mà chẳng nhạt đi bao nhiêu. Cô trực tiếp xoay người tủm phần váy bị bẩn lên hứng dưới vòi nước mà chà vò.
Sau đó cô vắt kiệt nước, rồi hơ phân váy ấy dưới máy hong tay cho nhanh khô. Máy hong tay chỉ chạy một lát là khô, có điều vải váy hơi nhiều nếp nhăn.
Cảnh Y Nhân8liên tục vuốt váy cho phẳng lại một chút, nhân tiện bước vào một gian toilet để đi vệ sinh.
Khi cô vừa vào gian toilet rồi đóng cửa lại thì bỗng nghe thấy “cạch” một tiếng, hình như có người đã khóa trái cửa toilet. Cảnh Y Nhân không quan tâm lắm, giải quyết xong rồi đi ra... Trong nháy mắt vừa mở cửa bước ra, trước mắt cô xuất hiện một cô gái xa lạ đang tựa người vào bồn rửa mặt.
Cô ta khoanh tay, nhướn mày, mỉm cười với Cảnh Y Nhân.
Cô gái này dung mạo xinh đẹp, dáng người đầy đặn, còn mặc một bộ váy đen khêu gợi.
Thấy Cảnh Y Nhân từ trong gian toilet đi ra, cô ta cười với cô, sau đó đột nhiên hùng hổ lao về phía cô. “...” Cảnh Y Nhân còn đang kinh ngạc thì cô ta đã tới trước mặt cô8rồi. Sau đó, cô gái kia không chút nể nang mà giơ tay lên, định dùng tay đánh vào cổ Cảnh Y Nhân.
Sắc mặt Cảnh Y Nhân đột nhiên trầm xuống, nhận thấy nguy hiểm, theo bản năng cô né sang một bên rất nhanh, tránh được đòn tấn công của đối phương.
Cô gái đánh vào khoảng không, cả người mất cân bằng hơi loạng choạng về phía trước mấy bước. Cảnh Y Nhân thuận thế xoay ngược tay lại, nhanh như cắt tát vào mặt cô ta một cái.
“Cô là ai? Cô định làm gì tôi?”
“...” Nhiễm Thành kinh ngạc nhìn Cảnh Y Nhân.
Sau đó, cô ta dần định thần lại, ôm lấy bên mặt bị tát. Không ngờ con bé này lại tránh được cú chém bằng mép bàn tay của cô ta. Cô ta vốn xuất thân từ đội quân tinh nhuệ được huấn luyện nhiều năm của nước2T.
Thể mà con nhóc này lại dễ dàng tránh đòn được, còn tát lại cô ta một cái nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.