Mấy người đàn ông cười ha hả, cùng lên kế hoạch xem lát nữa bọn họ phải lừa thể nào.
“Mấy người chỉ nghĩ được đến thế thôi à? Cho dù Lục Minh không biết chơi mạt chược, thì2với cái đầu của anh ấy cũng không bao giờ thua mấy người đâu!” Đột nhiên, giọng của một người phụ nữ xen vào. Bốn người đàn ông đồng thời nhìn về phía Tiết Phương Hoa đang đi4tới.
“Chẳng phải chỉ là mấy đồng bạc thổi sao!” Nói xong, Tiết Phương Hoa dừng lại trước bàn mạt chược, rút từ trong chiếc ví hàng hiệu kẹp dưới nách ra một xấp tiền mặt rất dày, hào3phóng đặt xuống bàn mạt chược. “Tùy mấy cậu chơi đấy! Chỉ cần mọi người vui vẻ, chị đây mời các cậu chơi!”
Bốn người đàn ông thấy tiền là mắt sáng lên, hơn nữa lại còn là tiền của hoa khôi Tiết Phương Hoa năm nào, bọn họ luôn có ấn tượng khá tốt về cô ta, không ngờ cô ta còn hào phóng đến thế.
“Vậy thì cám ơn Phương Hoa nhiều, em bây giờ càng ngày càng hào phóng. Từ hồi còn đi học, bọn anh đã cảm thấy em hào phóng rồi!”
Mấy người đàn ông chia nhau xấp tiền.
Tiết Phương Hoa thản nhiên cười khẽ, sau đó lấy di động ra nghịch, không biết có phải cô ta cố ý hay không mà di động bỗng rơi xuống bàn mạt chược. Bốn người đàn ông đang chia tiền liền chú ý tới bức ảnh nóng bỏng hiện lên trên màn hình di động của cô ta. Người trong bức ảnh là Cảnh Y Nhân trước kia đang múa cột, và một vài bức ảnh lẳng lơ khác. “Em nào đây? Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849380/chuong-355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.