Nếu Lục Minh đã nói sẽ cho Lý Đồng một câu trả lời thì bọn họ cũng không tiện mặt dày mày dạn ngồi lì ở đây, đành phải đi về. Lục Minh quay về phòng, Cảnh Y Nhân đã ăn xong bữa sáng, cũng vừa thay bộ váy xòe bồng chấm bi dài qua gối, nhẹ nhàng thoải mái. Chính Lý Lộ đã chọn chiếc váy này cho Cảnh Y Nhân lần trước.
Lục Minh vừa vào phòng, Cảnh Y Nhân lập tức giống như một đứa trẻ tinh nghịch hiếu động, nhảy đến trước mặt Lục Minh: “Vừa rồi Lý Lộ gọi điện thoại rủ cháu đi bơi!” “Chẳng phải em không biết bơi sao?” Nghĩ đến bộ bikini Lý Lộ tặng cô, Lục Minh hơi nhíu mày.
“Lý Lộ nói ở đó có cả huấn luyện viên nữa.”
“...” Lục Minh sầm mặt xuống, đi về phía phòng vệ sinh: “Hôm nay không được đi đâu hết“.
“Tại sao ạ? Hôm nay là thứ bảy, cậu không đi làm, cháu cũng không có việc gì làm, tại sao lại không thể đi?” Cảnh Y Nhân đi theo Lục Minh đến phòng vệ sinh. “Ấm!” một tiếng, Lục Minh đóng sập cửa lại, khiến cảnh Y Nhân suýt nữa va phải.
Cảnh Y Nhân bĩu môi nhìn cánh cửa kính của phòng vệ sinh, hừ một tiếng rồi trở lại giường ngồi, cô nghe thấy tiếng xả nước trong phòng vệ sinh...
Cảnh Y Nhân có phần khó hiểu, không hiểu sao cậu lại không nhắc một lời nào về ngày hôm qua, cho dù cậu hôn mê không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng cũng không đến mức sau khi nghe cô kể mà cậu vẫn không có bất kỳ phản ứng nào chứ, lẽ nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849221/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.