Cảnh Y Nhân chỉ cảm thấy cơn đau trên cổ tay truyền đến, điện thoại di động rơi trên mặt đất, cô còn kịp phản ứng gì thì đã bị lôi đến cửa.
Cô nhíu mày hỏi: “Cậu... cậu muốn đưa cháu đi đầu...”
Cảnh Y Nhân vừa mới mở miệng nói, lại thấy sắc mặt Lục Minh càng âm trầm hơn, lực kéo tay cô cũng đột nhiên tăng lên, đau đến mức Cảnh Y Nhân phải hít vào một hơi. Lục Minh kéo Cảnh Y Nhân xuống tầng, tốc độ của anh vừa nhanh lại vừa khỏe, Cảnh Y Nhân không theo kịp nên vấp trên cầu thang rất nhiều lần, suýt chút nữa thì ngã sấp xuống. Cô không cẩn thận đá phải bồn hoa ở bên cạnh, “Uỳnh” một tiếng, âm thanh định tai nhức óc vang vọng trong phòng khách, quản gia Ngô và người giúp việc không ai dám thở mạnh. Quản gia Ngô nhìn thấy tình cảnh này vẻ mặt liền luống cuống: “Ngài Lục...”
Quản gia Ngô còn chưa kịp nói hết lời thì đã bị ánh mắt lạnh lùng của Lục Minh quét tới dọa sợ đến mức không mở miệng nổi, mắt ông rũ xuống, bước lùi sang một bên, không dám hỏi nhiều.
“Cậu... cậu định làm gì?” Cảnh Y Nhân giãy giụa, cố gắng vung tay ra nhưng không làm gì được. Cô bị Lục Minh cưỡng chế lôi ra ngoài cửa chính.
Cửa vừa mở ra, gió lạnh đã hút vào.
Bây giờ mặc dù là mùa xuân, nhưng trong phòng mở điều hòa nên nhiệt độ tương phản khá lớn, mà sau khi trở về Cảnh Y Nhân đã đổi sang váy ngủ khá mỏng rồi.
Cửa vừa mở ra cô đã lạnh đến run rẩy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849074/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.