Ngay lập tức có người nghe điện thoại.
“Hôm nay Cảnh Y Nhân đi ra ngoài à?”
Quản gia Ngô cung kính trả lời: “Thưa ngài Lục, hôm nay cô Cảnh về nhà mẹ ăn cơm. Bây giờ đã về nhà rồi ạ.” Anh cúp điện thoại, đúng lúc thư ký bưng cà phê vào. Bỗng dưng “Rầm!” một tiếng! Quyển tạp chí bị nện xuống đất, rơi ngay bên cạnh chân thư ký khiến cô ta bị dọa, suýt quăng cốc cà phê ra ngoài. Cà phê vừa mới pha, vài giọt bắn tung tóe lên mu bàn tay, nóng đến mức bỏng rộp lên nhưng cô ta vẫn không dám buông cốc ra.
“Ai cho cô kẹp thứ này vào tài liệu?” “...” Thư ký không hiểu đã xảy ra chuyện gì, thấy sếp đang đen mặt thì khẩn trương, căng thẳng không biết phải giải thích thế nào.
Cô cố gắng chịu đựng vết thương trên tay: “Tổng... Lục tổng, tôi... tôi không biết nữa...” Thư ký còn chưa kịp nói hết thì cửa phòng làm việc đã bị đẩy ra, Lý Đồng cầm một tập tài liệu trên tay, lo lắng nói: “Tiểu Trương, cô nhầm rồi, tôi đã bảo cô cầm cái này cơ mà.“. “...” Vị thư ký tên Tiểu Trương kia không hiểu chuyện gì cả, vừa rồi rõ ràng trưởng phòng thư ký Lý Đồng bảo cô cầm phần tài liệu này mà.
“Cút ngay!” Cô thư ký kinh hoảng chạy ra khỏi phòng. Lý Đồng tiện tay đóng cửa lại, khóe miệng cong lên một nụ cười nhę.
Văn phòng rất rộng rãi mà giờ phút này Lục Minh lại cảm thấy không khí ngột ngạt đến mức khó thở. Anh lập tức nới lỏng cà vạt. Chẳng lẽ Cảnh Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-boss-la-cong-chua/849073/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.