Hai người Kim Hậu lúc này đang trên đường đi tới Đế Đô. Lúc này, Kim Hậu đang mặc trên người một bộ trường bào màu trắng. Nhìn dáng vẻ của hắn lúc này giống như một thư sinh nho nhã trói gà không chặt vậy.
"Mặc bộ đồ này cảm giác sao sao ấy." - Kim Hậu liền cằn nhằn. Hắn không thích mặc bộ đồ này lắm. Bởi vì hắn từng đến từ Trái Đất, nơi có nền văn hóa trang phục phát triển qua ngàn năm. Là một con người hiện đại cho nên các trang phục cổ trang kiểu này hắn không thích mặc.
"Im lặng và mặc đi. Ý kiến ý cò cái gì??" - Ngọc Dung liền lên tiếng. Cô nàng lúc nàng khoác trên người một bộ nữ hiệp màu hồng nhạt. Cùng với mái tóc ngắn màu hồng phấn, tóc mái che nửa khuôn mặt, tóc mai dài tới vai làm cho cô nàng nhìn vô cùng cuốn hút. Chỉ là đằng sau tóc mái của cô nàng đang đeo một chiếc mặt nạ.
"Tôi không quen mặc những bộ đồ thế này." - Kim Hậu liền nói.
"Không quen thì cởi ra trả cho tôi nào. Tại chỗ ngay và luôn. Dù sao cũng là tôi bỏ tiền ra mua." - Ngọc Dung liền đáp.
"Hả?? Tại chỗ?? Như thế sao được. Dù sao cô cũng là con gái. Nam nữ... ấy ấy.. này nọ..." - Kim Hậu lí nhí.
"Có gì nào?? Nhớ lúc cậu bị Lưu Tuân đập cho gần chết không?? Tôi chăm sóc hai ngày hai đêm đấy. Toàn bộ thấy hết rồi, ngại gì nữa." - Ngọc Dung nói tỉnh bơ, mặt mày không hề đổi một tí nào, tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-bien-dai-luc-phieu-luu-ky/3040444/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.