Vút!
Một thân ảnh một người thiếu niên nhanh như chớp xuyên qua những lùm cây rậm rạp.
Rầm Rập! Rầm Rập!
Theo sau người thiếu niên này là một nhóm người có nhân số khoảng chừng hơn hai mươi, ba mươi người. Người nào người nấy cũng đều có sắc mặt dữ tợn, điệu bộ hung hãn, mặt thì đầy sẹo, hình săm thì đầy mình.
Cuộc rượt đuổi làm tán loạn cả một góc ma thú rừng rậm đang diễn ra rất gay cấn. Chỉ cần người thiếu niên bước chậm một bước thôi, thì đó cũng có thể chính là bước chân cuối cùng của hắn.
Kim Hậu sau một buổi chạy không ngừng nghỉ cũng đã bắt đầu thấm mệt. Không còn cách nào khác, hắn đành phải ăn vào một viên Hồi Lực đan để bổ sung năng lượng.
Đã chạy được một quãng đường khá sâu vào trong rừng, Kim Hậu vừa chạy vừa ném đá lung tung vào những con ma thú gặp được bất kỳ để thu hút sự chú ý của chúng, hòng muốn sử dụng để gây cản trở cho đám người sau lưng.
Chỉ có điều, với tu vi mạnh mẽ của đám người hung hãn đằng sau kia thì những loại ma thú yếu ớt này cũng không có tạo nên được vấn đề gì cả.
Lúc này, ở trong đám người Lang Hổ dong binh đoàn, bên cạnh Lưu Tuần chính là tên đầu quấn vải lúc trước, hắn hiện bắt đầu cảm thấy có gì đó rất kỳ lạ.
“Lưu Tuần phó đoàn trưởng, tại sao thằng nhóc kia chỉ với tu vi tam tinh giả nguyên cảnh mà lại có thể có được tốc độ khủng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-bien-dai-luc-phieu-luu-ky/3040326/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.