Tôi thật sự không rảnh đi tranh đàn ông, nhất là loại đàn ông không đáng một xu như thế”
Hạ Cẩn Mai trực tiếp bước qua.
Nói thêm mấy lời với hạng người này chỉ tốn phí thời gian.
Lúc này, căn phòng bệnh của Hạ Vân Du cũng mở ra, Lưu Thịnh Hào vội vã đi tới, Lưu Bối Na chưa kịp phản ứng thêm thì ba mình đã cất tiếng: “Bối Na, tốt quá rồi, bác sĩ vừa gọi điện thông báo, kết quả xét nghiệm của Cẩn Mai hôm trước có nhầm lẫn, con bé thật sự thích hợp ghép thận cho mẹ con!”
Lưu Bối Na vừa nghe thấy thì hai mắt sáng rõ.
Cả Hạ Cẩn Mai cũng lấy làm bất ngờ bước nhanh đến.
“Bác trai, có thật như thế không ạ?”
“Thật! Vừa rồi bác sĩ gọi điện tới thông báo cho bác.
Chỉ là…”
Nói đến đây vẻ vui mừng của Lưu Thịnh Hào lại chuyển sang thành một dạng lúng túng.
Hạ Cẩn Mai bước đến nói: “Bác trai! Chỉ cân đúng là tương thích cháu sẵn sàng hiến thận, bác đừng nghĩ gì cả.
Nhưng vì đã có sai sót một lần, để an toàn hơn cho bác gái, chúng ta nên kiểm tra tổng thể thêm lần nữa.”
Lưu Bối Na vừa nghe thấy thế liên nói: “Hừm! Cô không muốn hiến thì nói toạc ra sao cứ phải vòng vo.
Hôm đó kết quả trả về không tương thích có phải là do cô động tay động chân.
Bản thân không muốn hiến thận nhưng lại cứ ra vẻ tấm lòng bao la không?”
Hạ Cẩn Mai nhíu mày nhìn Lưu Bối Na: “Chị nói gì vậy? Tôi thật sự muốn tốt cho bác gái.
Bác là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-anh-chi-co-mot-ma-thoi/1096142/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.