Rõ ràng cảm thấy mình đã nói đúng tâm lý đối phương.
“Ý cô là cô gái tên Diệp Tịnh Nhi đó với anh Đăng Tuấn…?”
“Hai người đó còn có hôn ước thì phải, vì hai bà mẹ là bạn thân của nhau, trước đây hồi còn học đại học tôi có nghe nói qua.”
Khuôn mặt của Sở Mỹ Anh ngay lập tức biến đối thành một dạng méo mó.
Một bên Lưu Bối Na cười nhếch môi.
Suy nghĩ một hồi, Sở Mỹ Anh cất tiếng nói: “Cô có địa chỉ hay thông tin liên lạc của Diệp Tịnh Nhi hay không?”
Lưu Bối Na mỉm cười, cô ta niềm nở: “Có chứt Tôi có Facebook của cô ấy, cũng có địa chỉ salon cô ấy làm việc, chúng tôi là bạn học mà!”
Sở Mỹ Vân nghe thấy hơi nhướng mày: “Cô ta chỉ là một nhân viên salon thôi sao?”
“Ô, cô ấy thích makeup.”
Lưu Bối Na đáp lửng lơ.
Kỳ thực gia thế nhà Diệp Tịnh Nhi thế nào Lưu Bối Na không nắm được nên không dám nói bừa.
Sở Mỹ Vân có chút không tưởng tượng nổi một người say chuyên môn như Thịnh Đăng Tuấn lại đi thích một cô gái làm nghề trang điểm, chăm sóc sắc đẹp.
Trong suy nghĩ của cô ta đó là nghề không cân đến bộ não nên trong lòng có chút khinh thường.Buổi chiều, tan ca, Thịnh Đăng Tuấn xuống hầm gửi xe nhân viên chuẩn bị trở về thì điện thoại reo.
“Thịnh Đăng Tuấn, chuyện em nhờ anh có kết quả chưa?”
Diệp Tịnh Nhi nói trong điện thoại.
“Đi ăn cơm cùng nhau rồi anh mang cho em!”
Thịnh Đăng Tuấn đáp nhanh.
“Được! Nhưng em đang dở một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-anh-chi-co-mot-ma-thoi/1096128/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.