🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hạ Cẩn Mai đột nhiên mơ hồ cảm thấy như đổi phương đang cố tình trêu ngươi cô vậy.

“Anh có thật sự bị trúng thuốc không?”

Hạ Cẩn Mai cất tiếng hỏi.

Khuôn mặt Vương Tuấn Dương đột nhiên thôi cái vẻ đùa bỡn, hơi nghiêm lại, cũng khá bất ngờ vì cô đã nhận ra.

Trong một khắc anh vẫn tiếp tục trêu cô.

“Nóng quá, hức…”

Vừa nói anh đưa tay cởi áo sơ mi ra, ném sang một bên, một tay kéo Hạ Cẩn Mai ghì sát lấy.

“Anh lưu manh! Lưu manh buông ra…

“Tôi trúng thuốc rồi, khó chịu lắm, em nỡ lòng nào không thương tôi?”

Đệch mợ Đây là cái lý thuyết quái gì thế? Không lẽ đàn ông cứ trúng thuốc phụ nữ lại thương bằng cách thỏa mãn sao? Hạ Cẩn Mai run cả lên vì giận vì tức chứ không phải vì sợ nữa.

Nhưng khuôn mặt của Vương Tuấn Dương càng có vẻ vui vẻ hơn, anh hơi cong môi lên, yết hầu chuyển động.

Đáng chết thật, cái khoảnh khắc Vương Tuấn Dương nuốt nước bọt xuống thật khiến cho tim Hạ Cẩn Mai muốn rụng rời.

Ánh mắt cô gân như không rời mắt được khuôn mặt tuấn mỹ của đối phương, cô nuốt nước miếng xuống, chính hơi thở của cô cũng sẽ nặng nề nếu như không dùng lý trí ép xuống.



Cô vội vã đấy anh ra rồi quát: “Này! Anh muốn tỉnh phải không? Thật sự muốn tỉnh?”

Vương Tuấn Dương nhận ra cô có sự biến đổi, không sợ hãi nữa mà chuyển sang giận dữ.

Anh trái lại cảm thấy hiếu kỳ không biết cô sẽ làm gì tiếp theo.

“Muốn tỉnh thì buông tôi ra xem!”

Hạ Cẩn Mai

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-anh-chi-co-mot-ma-thoi/1096109/chuong-72.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vợ Anh Chỉ Có Một Mà Thôi
Chương 72
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.