"Hàn Nhi...."
"Anh lầm người rồi tôi không phải Hàn Nhi của anh, buông tôi ra"
"Hàn Nhi... em là Hàn Nhi của anh, em quay về rồi"
"Anh say rồi, thả tôi ra tôi báo cảnh sát đấy ưm....."
Ngắt ngang lời cô Dương Thế Bảo lập tức phũ lên môi cô, liên tục hút lấy không khí của cô khẽ cắn nhẹ khiến cho Lãnh Tĩnh giật bắn người.
Tay hắn không yên vị mà luồn vào áo choàng của cô vuốt ve cặp đùi trắng ngần, tiến về phía chỗ thắt lưng kéo mạnh áo ra.
"Ưm... thả ra... đồ biến thái... đồ lưu manh... cứu... cứu tôi với có ai không"
Một lần nữa cúi đầu cuồng nhiệt gặm nhắm đôi môi anh đào xinh đẹp kia
Cái lưỡi hắn nhanh chóng chui vào khuôn miệng cô quấn quít lấy cái lưỡi xinh đẹp kia. Hắn sờ soạng hết người cô như nhận thấy điều gì đó làm hắn hưng phấn cất giọng trầm khàn quyến rũ.
"Em cứ việc la hét đi....Như thế càng làm tôi hứng hơn đấy".
Môi hắn từ môi cô di chuyển xuống dọc cần cổ trắng ngần đến đôi gò bồng xinh đẹp , hắn một tay xoa nắn một bên tiêm nhũ còn bên còn lại liên tục mút kích thích dục vọng của cô.
Tay còn lại của hắn men theo những đường cong hoàn hảo đi dần xuống *** ***** khẽ vuốt ve hoa kính ẩm ướt làm cô không kiềm được mà khẽ rên lên.
"Nhạy cảm thật.... vẫn chưa có gì mà đã... "
"Anh trai gì ơi thả tôi ra đi, tôi sẽ bảo anh tôi cho tiền anh....
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-anh-anh-thuong-phan-2/2780796/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.