Edit: Hồng Vy | Beta: Thụy
-
Sau khi về nhà, Thẩm Mặc lập tức đổ bệnh.
Lần bệnh này chắc là từ khi Lục Thừa Vũ bị bắt thì ấp ủ, mãi cho đến lúc này mới đột nhiên bộc phát ra. Trận bệnh lần này thật sự kéo tới rất nhanh, không cho con người ta cơ hội chống đỡ. Mới qua một đêm mà sáng hôm sau Thẩm Mặc đã không thể rời giường. Cả người đều nóng vô cùng, ngay cả nói chuyện đều chỉ có thể miễn cưỡng nỉ non hai câu thôi.
Cũng may Thẩm Trạch Hiên còn ở nhà.
Cậu bị đưa đi bệnh viện mau chóng. Nhiệt độ cơ thể lên tới 40 độ. Đây là tình huống rất nguy hiểm. Mặc dù hiện tại hạn chế sử dụng chất kháng sinh nhưng bác sĩ vẫn tiêm cho cậu từng tí. Sau một lần tiêm, nhiệt độ cơ thể hạ xuống rất nhanh, chỉ là Thẩm Mặc vẫn không có tinh thần. Hiện tại chưa đến hè mà tay cậu rất lạnh đến phát đau, như bị ném vào trong tủ lạnh vậy.
Nhưng nỗi đau ấy chưa là gì so với những vết thương đang rỉ máu trong tim cậu.
Cậu ngẩn ngơ ngồi tại chỗ, trong đầu nhớ lại toàn bộ dáng vẻ hốt hoảng của Lục Thừa Vũ khi mình bị sốt vào sáu năm trước. Mặc dù hiện tại chỉ là nhớ lại nhưng cậu có thể cảm nhận được vòng tay mạnh mẽ và ấm áp của người đàn ông ấy.
Có điều sáu năm qua đi, cảnh còn nhưng người đã chẳng còn nữa.
Bây giờ túi truyền nước đều được đổi bằng túi plastic mềm thay cho những chiếc bình thủy tinh hóa chất trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ai-thua-hoan/946177/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.