"Tôi...Tôi là đàn ông...Không phải phụ nữ...Nhưng tôi cũng có cái đó...của phụ nữ...tôi là, là người song tính...." 
Lục An đau đến mức âm thanh phát ra đều run rẩy, gương mặt cậu hằn vẻ đau đớn nhìn Thẩm Mặc, "Anh giúp tôi giữ bí mật được không....Đừng nói cho ai biết..." 
Thẩm Mặc hoảng hồn. 
Cậu chưa từng nghĩ tới Lục An vậy mà là người song tính, nhưng chức trách của bác sĩ khiến cậu phút chốc bình tĩnh lại. Cậu cười trấn an Lục An, đoạn gật đầu đồng ý với đối phương, sau đó lấy kéo trong tay y tá qua, nhanh tay cắt một lỗ nhỏ trên quần Lục An. 
Mặc dù bệnh viện có điều hòa, nhưng khoa cấp cứu lầu một không mấy ấm áp. Da thịt trắng nõn lộ ra trong không khí khiến Lục An lạnh đến run run. Cẳng chân của y có một vết bầm tím thấy rõ sưng to cả lên. Thẩm Mặc nhanh chóng chà xát hai tay, kế đến nhẹ nhàng xoa bóp cẳng chân y. Chỉ nhiêu đó thôi cũng đủ làm Lục An đau đớn kêu lên. 
"Cậu đang mang thai, không nên dùm thuốc giảm đau...Tôi sẽ cố gắng nhẹ một chút." Nghe Thẩm Mặc dịu dàng nói, Lục An ngoan ngoãn gật đầu, nhăn mặt nhìn cậu. Lúc này có y tá đến ghi xét tình huống, cậu ngoan ngoãn khai tên mình, chỉ ở chỗ giới tính có nói dối một chút. Y tá muốn thông tin liên lạc của người nhà, Lục An vụng về lấy điện thoại ra, lướt đến danh bạ báo ra một dãy số mà Thẩm Mặc không thể quen thuộc hơn nữa. 
Đầu óc phút chốc trống rỗng, nhưng cậu ép mình không được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ai-thua-hoan/240653/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.